lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

さようなら...


Facebook は海に「何だと思っているか?」と聞いた。
Facebook asks me “What are you thinking?”
君の事を思ってる、君知ったよ!
I think about you, you know.
僅かの日の後、君は海とずっと離れる。
After only few days, you will be far away from me forever.
君を思い出す。それは本当ですよ!
I will miss you. That’s real!
君は朗らかな太陽の様な人で、よく他人に嬉しさをくれりる涼しい風だ...我がままな心を持つ人の様な海は風を手に入るのができなくて、風を外しなきゃならぬ...
You’re the cheerful Sun,  the cool wind always brings happiness to other people… I’m the selfish one, because can’t keep the wind so I have to let you go…
時間が経つのは速いものだ。2ヶ月が経って、君が贈った短くて楽しかった間を何も交換できない...
The time has gone by too fast. 2 months passed, nothing can replace the short + amusing period of time that you gifted me…
君に向かっている感覚は危険な習慣か本当の愛か知らない...近い将来、君に会うのができないと思うと、どうして海は気持ちが悪くなる?
Is my feeling about you just dangrous habit or true LOVE? Why don’t  I feel well when I think about the very next days when I can’t see you anymore?
とにかく君に会ったのは海の良い運だ。この素敵な関係がもっと長く続きますようにお願いしますが、それができないと知った...
By the way, meeting you is my luckiness. Although I wish this relation would last longer, I still know that’s impossible...
いつも自分の運命は自分で造ると肯定しているが、ある日、もしかしたら乾季の日当たりが良い日に立って、自分の両手が小さくて、弱過ぎると分かって、静かに吹っている風を見るかもしれない...
I always affirm that I MYSELF will create my destiny, but someday maybe I could only stand in a sunny day of the sunny season, understand that my hands are too small & weak, & silently look at the wind blows...
竜とフィニックスは二つも高くて青い空に飛ぶ上品な動物だが、その二つは一緒に飛ばない。寂しいねええええ!
Both of Dragons & Phoenixs are noble animals which can fly on the high blue sky, but they don’t fly together, sadly!
何と言っても、君を想い出す時間を減らすのができない...
What I can say still can’t reduce the period of time that I’m going to miss you...
健康に気を付けてくださいね!
Take care! (Full sentence is “Take care of yourself FOR me”!)
•••••••••••••
FB hỏi Sea “Bạn đang nghĩ gì”
Sea nghĩ đến bạn, bạn biết rõ mà!
Sau vài ngày ít ỏi nữa thôi thì bạn sẽ cách xa Sea mãi mãi…
Sea sẽ nhớ bạn. Thật đó!
Bạn giống như vầng dương rạng ngời, như 1 cơn gió mát lành luôn đem đến niềm vui cho những người xung quanh… 1kẻ ích kỷ như Sea 0 thể nắm giữ gió, nên đành để gió bay đi…
Thời gian vụt lướt. 2 tháng trôi qua quá nhanh. 0 gì có thể thay thế quãng thời gian vui vẻ ngắn ngủi mà bạn đã tặng Sea…
Cảm xúc Sea dành cho bạn, có phải là tình cảm thật sự hay chỉ là 1 thói quen nguy hiểm? Tại sao Sea lại 0 thấy vui chút nào khi nghĩ đến tương lai rất gần sẽ 0 gặp bạn bao giờ nữa?
Dù sao thì, gặp gỡ bạn là 1 điều may mắn cho Sea. Dù Sea ước mối quan hệ này sẽ kéo dài thêm, Sea vẫn biết là 0 thể…
Sea luôn khẳng định rằng “Số phận là do bản thân tự tạo ra”, nhưng vào ngày nào đó, Sea vẫn sẽ đứng trong 1 ngày đầy nắng giữa mùa nắng, nhận ra rằng đôi tay mình quá nhỏ bé & yếu đuối, lặng lẽ nhìn cơn gió thổi qua…
Cả Rồng & Phượng Hoàng đều là những loài cao quý bay trên bầu trời cao xanh thẳm, nhưng buồn làm sao, chúng 0 bay chung!
Nói gì thì nói, Sea vẫn 0 thể rút ngắn bớt quãng thời gian mà Sea sẽ nhớ bạn…
Bảo trọng nhóe! (Câu đầy đủ là “Hãy tự chăm sóc bản thân dùm cho Sea! :D)
(written by lovely dog
Wed. August 29th 2012)

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

No Title 28


Bài viết cuối cùng cho khoảng thời gian :-< vừa qua. Đúng như đã nghĩ, giữa chuyện 0 có lương với chuyện 0 có bạn thì tiền bạc chỉ là chuyện rất nhỏ. Thật là điên, lần đầu tiên nhìn 1 cái nick sáng lên trong list mà nhỏe cười & cảm thấy nhẹ lòng như vừa được tuyên bố “Ngươi khỏi phải vào địa ngục”!!! (hình như nói có hơi quá đáng thật, nhưng thật sự cảm thấy như vậy!)
Đã hiểu vì sao có 1 số người luôn tỏ ra lạnh nhạt khi ta cố tạo lập quan hệ gần gũi hơn với họ, đó là vì đời đã quẳng cho họ những nỗi đau quá lớn, đến nỗi họ quá sợ bị tổn thương lần nữa. Họ sợ ngày nào đó ta cũng sẽ quay lưng với họ. Xui xẻo thay, pạn Biển đã trở thành 1 kẻ như vậy rồi. Dường như cuộc đời thấy Biển chưa giăng đủ kẽm gai xung quanh trái tim nên tặng thêm cho bài học đáng giá :D
Người ta cứ nói “sau mỗi trải nghiệm đau đớn thì bản thân sẽ mạnh mẽ hơn”, chỉ thấy dễ vỡ hơn & nhìn cuộc đời càng lúc càng u tối. Thật quá sức buồn cười khi bảo rằng 1 con bé cao 1m48 nặng 84kg mà lại “dễ vỡ”. Chắc phải ăn nhiều rau muống cho có chất sắt, để sắt bao bọc bớt những khía cạnh yếu đuối of con người mình.
Haiizz, đã N (N-> ∞) lần tuyên bố là “Từ mai sẽ thay đổi, lạnh lùng hơn, lãnh đạm hơn, tàn nhẫn ác độc hơn, nói chung là blah blah blah hơn”, thế mà rốt cuộc vẫn như cũ. Có nên nghiên cứu phương pháp châm cứu sau lỗ tai để quên đi tất cả 0 nhở??!! (như Tần Thủy Hoàng từng làm với ái phi A Phòng để cô ấy quên đi người yêu cũ mà toàn tâm toàn ý yêu 1 mình ông!) Nhưng quên đi tất cả nghĩa là quên sạch cả lượng kiến thức kha khá đã nạp vào người suốt mười mấy năm nay. Taihen thật!
Thôi kệ, sao cũng được, tới đâu tới. (Tuy 0 thỏa mãn với cái câu in nghiêng này cho lắm nhưng vẫn xài). Dù sao mỗi ngày vẫn có gấu bông vô danh & mèo Hi Ryuu làm bạn. Hành vân lưu thủy, 0 có gì tồn tại mãi mãi cả, cố gắng lên nhé, Biển.
Cố gắng lên, Biển! ^.^
Cố gắng lên, Biển! Rồi mọi việc sẽ ổn thôi ^.^
20% cố gắng, 80% thành công hah, Biển! ^.^

(written by lovely dog
Tues. August 28th 2012)
You gave me smile, then took it away from me fastly.
Why?
Why?
Did I make any mistake to you? Please tell me.
Or did you want to give me a lesson?

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

No Title 27


Tạm thời 0 thể đụng đến FB nên sẽ viết lên blog, nếu quá rảnh thì sẽ viết mỗi ngày cho đến khi nào bớt bớt đau đầu thì ngưng. Dù sao cũng lỡ coi Internet như thế giới thứ 2, bỏ 0 được. Có thể trong tương lai, đọc lại, thấy thật thảm hại & xóa, nhưng bi giờ 0 viết 0 chịu được.
Hôm nay ra khỏi nhà, 1 thân thanh y tao nhã! Cột tóc xanh áo xanh quần xanh giày xanh vòng tay xanh, nói chung chỉ còn thiếu nhuộm da & tóc màu xanh nữa thôi. Đùa giỡn nhiều, cười rất nhiều, cười như điên luôn. Cái kiểu cười mà nếu chỉ cần ai làm đau = 1 ngón tay thì sẽ khóc ngay lập tức.
Thì vốn có thói quen tốt là luôn biểu hiện bên ngoài trái ngược hoàn toàn với những gì có trong lòng mà.
Học được 1 câu mới, rất hài : “Bó tay chấm canh”.
Trùng hợp hết sức, tiền bối cùng phòng lựa thật đúng lúc để đề cập & khen ngợi 1 người mà mình đến nhìn cũng 0 dám nhìn!!! Hhmmm….. Haiizz! Thế mà mình còn đủ bình tĩnh để hùa vào khen chung!
Chậc, sao mà ghét cay ghét đắng cái việc cứ phải cong môi lên cười 1 cách dzui dzẻ giả tạo ghê gớm ấy nhỉ. . . Chả muốn xuất hiện trước mắt thế gian với cái bộ dạng tự dối lòng từ A đến Z thế đâu, nhưng vẫn còn là lính quèn nên 0 thể tự tung tự tác chui rút trong nhà mà vẫn “mần” ra xiềng được!!! Ặc, ăn nói mất cảm tình thật.
Giờ thì biết điều gì kinh khủng tương đương với bị phản bội hoặc bị lừa tình rồi : đó là khi niềm vui quyết tâm bỏ mình mà đi, hahaha. Sớm muộn gì cũng đi, trước khi đi còn cho 1 tuần để chuẩn bị tinh thần, có thể nghĩ là tốt bụng 0 nhở?! Có cố mấy mình cũng chả nghĩ được như vậy!
Ngày mai sẽ mặc 1 thân hắc y, lại cười thật tươi & đùa giỡn thật nhiều, hạn chế nhìn ra cửa. Hic, mình hiền khờ đến mức tuy bi giờ rất muốn đập phá thứ gì đó nhưng nếu cho mình 1 chồng chén bát & 1 cây gậy bóng chày thì mình chỉ có thể đứng đó cười mếu thôi! Chán thật.
Đã tự hỏi lương tâm rằng mình chỉ nghĩ cho bản thân hay nghĩ cho người khác. Hii, có lẽ lòng tham quá lớn, cứ cho rằng đã đạt được phần nào cảnh giới “nghĩ cho người khác” nhưng rốt cuộc vẫn là mong chờ được đáp trả. Mình tệ ghê.
. . . . . . . . . . . . .
どうして君はそんな悲しい言葉を言った?
どうして君の自分を悲しくしている?それは必要ではない!!!!!
心の深い隅に過去と思い出を隠すのが易しいと思う?あたしはできない...!本当にできない!
そんな言葉はあたしに向かってるだろうか?そんなに考えるのが恐れ入ります...
君があたしと友達になるか、もっと親しくなるか何か難しくないと思う。
どうして「届かない場所に儚い希望と夢」と言った?本当にそんな言葉があたしに向かったら、それはあたしが大きな嬉しさをもらうと言うことだ。
君が一言だけ話した時、あたし「はい」と言う。
でも、君は一時的な感覚を過ごしてるだけと分かる。とても近い日に君はあたしの事について全部忘れてしまうのが分かる。
男の自尊心が高いと分かって、君はあたしに先に話すのが絶対ないと分かる。でも、あたし図々しい女になって、先に君に穏やかな道路を開ける。行くか行かないか君次第です。
でも、風のような君が永遠に飛んでしまったら、あたしに全部過去の良かった想いをくれて、有難う御座います…
Hhmm, chúc ngủ ngon! Ngủ sớm (trước 12h) đi cho lành!
(written by lovely dog
Monday August 27th 2012)

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

No Title 26


Khi chưa có chút vốn liếng sống nào thì tự xỉ vả mình là kẻ ngu ngốc ấu trĩ >> tìm đọc thật nhiều sách.
Khi đã có chút kiến thức kinh nghiệm thì nhận thấy chưa có tài năng >> cố công rèn luyện tài năng.
Khi đã có chút ít tài năng thì tự hỏi vì sao 0 làm ra tiền >> hơi gấp rút lo tìm việc làm.
Khi đã làm ra tiền thì lại lăn tăn vì sao vẫn cô độc trong đời >> đã biết câu trả lời & chả có cách nào thay đổi.
Thế là tự cứu chữa = cách lao vào kiếm tiền, làm 1 workaholic, mặc kệ những thứ thật khó để mặc kệ!
Cuộc vui nào cũng chóng tàn, quá sức chóng tàn, thế nên ngay trong những giờ phút vui nhất cũng nên lo chuẩn bị cho ngày nó tàn, để khi nó xảy ra thì 0 bị shock hay buồn quá mức cần thiết.
Vẫn biết con người ít khi bằng lòng với những điều mình có, nhưng vẫn lọt vào tình trạng đó. Uh thì bản thân ngu ngốc, thiếu kinh nghiệm sống nên thế.
Muốn đi ra biển, đứng trên những mỏm đá cheo leo vào 5h sáng, nhìn những con sóng xanh xám đập ầm ào ngay dưới chân, cảm nhận sự khích lệ trong từng nhịp đập mạnh mẽ vững bền đó.
Giữa thế gian mênh mông này, cứ ngỡ đã tìm được người bạn thật sự để có thể nói cười với nhau, thế nhưng sớm muộn cũng lướt qua nhau như những kẻ xa lạ.
Rốt cuộc, vẫn là con cún nhỏ lang thang 1 mình trên con đường rộng lớn nhiều hoa thơm cỏ lạ nhưng cũng đầy những thân cây đổ chắn ngang. 1 con cún 0 bao giờ lớn, khi quá cô đơn cũng chỉ có thể tạm dừng lại, nép vào bụi bờ nào đó, giương đôi mắt ướt ngắm nhìn bầu trời rộng trên cao, tự hỏi khi nào cún mới đi đến tận cùng con đường này.
Muốn đến 1 nơi nào đó thật xa, bắt đầu cuộc sống mới giữa những người xa lạ, cố thích nghi với nơi chốn xa lạ, có thể sẽ tạm quên được những người cũ & sự việc cũ. Vẫn biết ra đi là hèn nhát, ở lại đương đầu với chính bản thân mới là can đảm, nhưng vẫn muốn ra đi. Sau khi đã quen sơ sơ nơi mới & người mới, lại tiếp tục ra đi, bỏ lại sau lưng những tình cảm chưa kịp đâm chồi.
Đàn đã hư, tiếng đàn rè, quá thích hợp cho 1 cõi lòng vô vị, hahaha.

(written by lovely dog
Sunday August 26th 2012
. . . . . )
Photobucket