lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Hoa hồng tháng 8

Image Hosted by ImageShack.us

Biển có 1 tật xấu mãi mà 0 chừa được, đó là khi ai đó đối xử với Biển tốt 1 chút, đặc biệt 1 chút thì Biển sẽ cảm động, sẽ vui rất lâu & sẽ viết lên blog để kỷ niệm đó mãi mãi được ghi nhớ! & chuyện BUỒN cười nhất là : tất cả những người từng được đề cập trên blog đều đã lướt qua cuộc đời mình như 1 cơn gió 0 hơn 0 kém. Thế mà mình vẫn cứ viết mới kỳ quặc chứ, haizzza!

Đã đem bé mèo trắng đen từ chỗ làm về nhà. Giới tính : mèo nữ . Tên : Azumi (đặt theo tên 1 nữ sát thủ trong film Nhật – đó cũng là tên of em mèo lông trắng mắt xanh da trời thương yêu of mình nhưng nó đã bị bắt mất). Đang vừa để em mèo lên bàn vừa viết blog, nó quậy thấy sợ luôn, dễ thương ghê :D

Tuy thời tiết 0 lạnh nhưng 0 hiểu sao lại bị viêm xoang suốt 3 tuần (chắc tại đang mùa mưa), lại thêm cái tật 0 thèm biết đến thuốc & bác sĩ nên bệnh lâu 0 hết, nhưng nhờ vậy có chuyện vui xảy ra.

Thứ ba 27 / 8 / 2013, lúc 3h chiều, có người ghé chỗ làm of mình, đem cho mình hoa hồng trắng & 1 hộp kẹo ho loại xịn! Nhớ 0 lầm thì hình như đây là lần đầu trong đời được tặng hoa hồng trắng – thứ hoa mà mình thích nhất (vì nghĩ rằng mình giống nó). Ặc, tự tin gớm, Sea-chan làm sao mà xinh như hoa hồng trắng hả? Ảo tưởng quá đi !!! 0 phải tự nhiên mà mình viết fiction & lấy tựa là “White Rose on the Sword”, nhân vật nữ chính được nhân vật nam chính đặt cho biệt danh là Hoa Hồng Trắng, hehe.

Hộp kẹo bị mình tận dụng tối đa, đi học tối cũng mang theo, kết quả là em nó đã vơi bớt 2/3 trong vòng 3 ngày, & mình đã hết ho (có thể nói như vậy, vì cường độ ho chỉ còn 5 lần / ngày, thay vì 50 lần / ngày ^_^). Còn hoa hồng đã trở thành hình nền trong cellphone, thay thế cho hình ảnh chàng trai mình thích chụp dưới hoa anh đào. Đồng ý là mỗi hoa mỗi vẻ, nhưng mình thật sự đã mất nhiều thời gian ngắm hoa hồng bạch lúc nó vừa chớm nở, 0 lời nào tả được vẻ thanh khiết of nó. Dùng từ “đẹp lộng lẫy” vẫn chưa lột tả hết ^.^

Nhưng vấn đề quan trọng là cái người đã cất công mang đến tặng mình.
Tính ra mới quen nhau được 1 tháng. Biển vừa mở hộp mail ra đếm, nhưng đã bỏ cuộc vì nhiều mail quá đếm 0 hết! Thêm khoảng vài chục tin nhắn trong cellphone, giờ thì có thể tự tin kết luận rằng Biển đã tìm được 1 người bạn khá tâm đầu ý hợp chưa nhỉ? :D

Mà thôi Biển 0 viết nhiều. Viết nữa mất công lại nói ra những điều 0 nên nói, những điều mà mình chưa biết nó sẽ ra sao. Tóm lại là mọi sự tùy duyên.

Nhưng mà Biển thật sự thấy vui & dễ chịu khi nói chuyện với người ^.^

(written by lovely dog

Sat. August 31st 2013)

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

Bệnh nặng quá đi (~.~)

Đang rất mệt, ho nhiều đến mức đau đầu, hình như viêm xoang kết hợp viêm họng hay sao ấy, biết là nên nằm nghỉ / đi ngủ nhưng lên giường thì cũng lăn qua lăn lại chứ 0 ngủ được, vì vậy bò lên đây kêu gào than thở cho cái blog nó nghe. (Tội nghiệp nó ghê!)

Tình hình là sức khỏe càng ngày càng . . . kỳ quặc (nếu 0 nói là càng tệ). Dễ bị mệt, phản ứng xấu với khí hậu lạnh, thậm chí trời mát cũng phải mang vớ ngủ, & cho dù đã tích cực dùng dầu dừa thì tóc vẫn rụng 30 sợi / ngày, da đầu lộ ra 1 mảng trắng, 0 dám hỏi ý kiến ai – kể cả mẹ - vì biết ngta sẽ lại khuyên mình đi bác sĩ, còn mẹ thì thêm chuyện để lo lắng. Tóc rụng nhiều là dấu hiệu of bệnh lý hoặc stress, nhưng mình vốn 0 đi bác sĩ cũng 0 uống thuốc bao giờ >> làm sao mà khỏe lại được. Trong thâm tâm vẫn luôn nghĩ : giá mà gặp được người – yêu – mình, có bàn tay nhẹ nhàng thường xuyên vuốt tóc mình, có nụ cười ấm áp thường xuyên len lỏi vào tim mình, chắc là mình sẽ mau khỏe lại thôi.

Hôm nay có người bảo là nghi ngờ chuyện mình bỏ cuộc. (Bỏ cuộc trong việc mong chờ & tìm kiếm người yêu lý tưởng). Xin lỗi nha, Biển nói dối đó. Mà cũng 0 hẳn là nói dối. Khi Biển đã quá tuyệt vọng, 0 còn gì để hy vọng nữa thì Biển chỉ còn cách tung hê tất cả, ném đi mọi cảm xúc of mình & sống như 1 robot thôi. Đâu phải Biển muốn vậy, nhưng Biển hết cách rồi, người mình thích thì chẳng thích mình (dù mình đã rất chân thành & tận tụy); người yêu mình thì mãi cũng 0 xuất hiện trong đời mình >> mình hay nói đùa FA là Freedom & Attractive, nhưng sự thật đau đớn phía sau thì nó vẫn là Forever Alone thôi.

Mệt đến nỗi 0 muốn viết tiếp, nhưng nếu 0 viết ra thì sẽ tự kỷ lắm.
. . . . .
Nhắc lại mấy cái mơ ước viễn vông of mình cho đỡ đỡ 1 chút nha. Tạm gọi người yêu lý tưởng là chàng, 0 quan trọng là nam hay nữ, miễn là lớn tuổi hơn mình + cao hơn mình, chàng sẽ trực tiếp xin phép family để danh chính ngôn thuận chở mình đi chơi (ra bờ sông ở ngoại ô là được òi), nước uống thì mình sẽ làm, chỉ cần mua kẹo bông gòn mang theo là okie. Ra đó có thể vừa hóng gió vừa chia sẻ mọi tâm sự, gặm kẹo bông gòn trắng như mây & cười với nhau thật thoải mái. Mơ ước đơn giản vậy mà bao nhiêu năm qua vẫn chưa được thực hiện – đây có lẽ là lý do lớn nhất khiến mình mất lòng tin vào tôn giáo. Mình thật là 1 con chiên 0 ngoan đạo, nhưng cứ giả vờ tin để rồi bất mãn ngấm ngầm – như vậy còn tệ hơn là mất lòng tin.

Eo ơi đau đầu quá. Vừa nhận được cái mail nhắc uống thuốc. Thiệt tình nếu 0 nhắc chắc mình cũng quên mất có 1 thứ gọi là Panadol (~.~) Post bài này xong thì sẽ đi uống Panadol liền. Mình RẤT ít khi uống thuốc nên mỗi lần uống thì nó công hiệu lắm! Hy vọng! Hy vọng!
Lại ho.
Thôi kệ, dù sao mẹ cũng sắp đi làm giấy hiến xác (cho mình), sống đến đây cũng có thể gọi là đủ. Nếu mãi vẫn 0 gặp được người yêu thương mình thì sống tiếp cũng có phần vô nghĩa nhỉ, nếu chết đi mà mang lại lợi ích cho khoa học hoặc y học thì cũng tốt.
Thôi đi uống thuốc rồi ngủ. Good night every body ^.^

(written by lovely dog
Thurs. Aug. 22nd 2013)

Mình rất thích số 22, vậy mà ngày hôm nay chẳng có gì vui. Lại bệnh nữa chứ  (=.=)

Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Tản mạn ngày mưa

Image Hosted by ImageShack.us

Tranh thủ viết 1 chút, tuần sau bắt đầu đi học Flash rồi, sợ 0 có time tự kỷ nữa. Khoa học đã kết luận rằng viết lách cũng là 1 trong những cách giúp con người giảm đau, cho nên Biển dù đang bệnh cũng ráng vật vờ ngồi viết, thay vì xem bộ film “You are the apple of my eyes” như dự tính.

Cả ngày nay tâm trạng khá tệ. Tuần trước trong lúc buồn bã bốc đồng đã thẳng tay xóa mất sđt of chàng trai mình thích, nhưng hôm qua thấy mọi chuyện có vẻ 0 tệ như mình tưởng nên sáng nay đi xin lại sđt (xin người khác chứ 0 phải xin chàng ấy) thì 0 được cho số :-< Chẳng biết mai mốt tự xin trực tiếp thì có hiệu quả 0. Con gái mà bạo dạn quá, đầu tiên là tự nói (thật ra là viết) thích người ta, sau đó còn đi điều tra ngày sinh & ĐT nữa. Mà đó lại là 1 chàng trai tử tế & nghiêm túc, mẫu con trai này thường thích con gái hiền lành dịu dàng chứ 0 phải 1 đứa cá tính mạnh như Biển, haizzzz. . .

Hic, tin xấu là bị cúm rồi, cổ họng đau >> báo hiệu xấu là ngày mai sẽ 0 nói được nhiều, mắt + đầu đều nhức nhưng vẫn ham ngồi lì với màn hình computer. Nhưng tin tốt là cái tâm trạng bi lụy / tự thương thân mỗi khi bị bệnh đã 0 còn nữa. Sau nhiều năm FA (freedom & attractive) thì mấy thứ cảm xúc buồn thương ấy đã bay theo gió, để lại 1 con bé Biển mạnh mẽ & chai lì. (Xạo thấy ghê luôn ^o^)

Hii, mình có nên vui 0? Khi nghe nói mình bị bệnh thì có người vừa gọi vừa gửi tnh hỏi thăm & dặn dò mình nữa. Vui thì có vui chứ, nhưng mình tuyệt đối KHÔNG muốn làm 1 đứa gieo hy vọng rồi sau đó khiến ngta rơi xuống hố sâu tuyệt vọng. Mình đã trải qua cảnh đó rồi nên 0 muốn người khác cũng bị như vậy, nhất là do mình gây ra! Chậc, mà chắc mình đánh giá bản thân quá cao rồi, 0 có chuyện gì đâu << tự trấn an ^.^

À quên, today 0 đến nỗi tồi tệ lắm vì Biển đã xin được 1 CON MÈO. Mèo con trắng đen, lông xù, mũi & chân màu hồng, xinh cực kỳ ♥♥♥ Trước khi đi làm vốn rất ghét mèo (vì bọn nó nhõng nhẽo & 0 mạnh mẽ!) nhưng từ lúc đi làm, do ít bạn bè nên kết thân với bọn chó mèo ở chỗ làm (thú vui tao nhã – theo lời of đồng nghiệp nói) nên nảy sinh tình cảm đối với mèo. Lần này xin về là lần đầu tiên nuôi mèo, chả có kinh nghiệm gì cả, chắc phải mò lên “Hội những người yêu mèo điên cuồng” trên FB để học hỏi mới được :v Hồi trước bé mèo Azumi bị bắt mất, hy vọng bé mèo mới này sẽ làm bạn với mình, bò tới bò lui trên bàn computer & dụi dụi đầu vào mouse, vừa làm việc vừa vuốt bộ lông êm ru of nó, thích lắm cơ ^o^

Thôi coi film đây. You are the apple of my eyes. 0 lăn tăn nữa. Quyết sẽ sống sao cho mình được hạnh phúc ^.^ Chân thành là yếu tố cần thiết đầu tiên.

(written by lovely dog
Thurs. Aug. 15th 2013)


P.S : Tựa đề là “Tản mạn ngày mưa” nhưng chả đề cập gì đến mưa! Thật ra là có. Có 1 người nhìn mưa, quên đi kỷ niệm cũ & nhớ đến 1 con bé thích tắm mưa, hihihi ^,^

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

Con gái có thực dụng không

Image Hosted by ImageShack.us
• Tác giả : Demi Twinkle •

Rất nhiều chàng trai hiện nay than phiền: “Tìm kiếm một ai đó yêu mình thật lòng, khó quá.
"Đầu tiên" vẫn là "tiền đâu". "Nghèo thì đừng mơ có người yêu". Trong khi đó, tôi vẫn thấy rất nhiều chàng trai nghèo có được bạn gái xinh xắn, tài giỏi. Vì sao lại có sự khác biệt này.

Nếu đã từng xem bộ phim “You are the apple of my eyes”, có thể bạn sẽ ấn tượng bởi câu nói này: “Điều tàn khốc nhất của trưởng thành, đó là con gái mãi mãi trưởng thành hơn con trai cùng tuổi. Sự trưởng thành của con gái, không đứa con trai nào có thể chống đỡ được”.

Hoàn toàn đúng. Khi con trai đang nghĩ đến việc: “Cuối tuần đi chơi ở đâu, ăn gì?” thì con gái đã nghĩ đến việc 10 năm sau nàng sẽ là ai, có một người chồng như thế nào, đi du lịch ở những đâu và thành công ra sao. Khi con gái có đủ mọi điều kiện để học tập và phát triển, nàng sẽ không nghĩ gần nữa, mà nhìn rất xa và tính rất rộng. Nàng không yêu một chàng trai chỉ biết đến hiện tại. Cơ bản vì nàng suy nghĩ rất nhiều.

Khi yêu, có thể không cần nhiều tiền. Nhưng khi yêu lâu và xác định sẽ cùng gắn bó với nhau, lại khác. Con trai khi yêu, chỉ biết đến tình yêu hôm nay. Còn con gái khi yêu thì xác định sẽ gắn bó cùng nhau. Chính vì vậy nàng không thể không nghĩ đến “tiền”. Một cô gái sâu sắc sẽ không yêu một chàng trai giàu nhờ “bố anh ta”, cũng không yêu một chàng trai đẹp mã nhưng nghèo và hay sĩ diện. Cô ấy yêu một chàng trai biết nghĩ xa, hiểu được tâm tư của cô ấy và phấn đấu để cuộc sống tốt hơn lên.

Nhưng, có bao nhiêu chàng trai hiểu được mong muốn này? Hay hắn chỉ nghĩ rất cạn, rằng: “Nàng lúc nào cũng đòi hỏi, chứng tỏ nàng chỉ biết đến tiền, không yêu mình thật lòng”.

Các chàng trai ạ, con gái, thực dụng có, thực tế có. Nhưng phần lớn họ chỉ thực tế thôi, chứ không hề thực dụng như bạn vẫn nghĩ đâu. Một cô gái đòi người yêu mua cho chiếc túi hàng hiệu, không mua thì chia tay, đó là cô gái thực dụng. Nhưng một cô gái yêu một chàng trai giỏi giang, biết kiếm ra nhiều tiền, thì chẳng có gì sai cả, đó là một cô gái thực tế, nếu không nói là thông minh. Chúng ta sống trên đời luôn mưu cầu được hạnh phúc, mà trong hạnh phúc thì sẽ bao gồm được ăn ngon - mặc đẹp - chơi vui. Và tiền là phương tiện để đạt được điều đó. Tất nhiên tiền không phải là tất cả. Nhưng có tiền sẽ đỡ khổ hơn là túng tiền.

Còn tại sao những chàng trai nghèo vẫn có được người yêu? Đơn giản vì anh ta biết cách làm cô gái của mình cảm thấy an tâm, hạnh phúc. Anh ấy nghèo nhưng không bao giờ mặc cảm về hoàn cảnh của mình, anh ấy có mục tiêu lớn và hoàn toàn có khả năng hoàn thành nó, anh ấy luôn bận rộn và không chỉ biết có tình yêu. Anh ấy nghèo nhưng chưa bao giờ để cô gái của mình phải thiệt thòi, cô ấy luôn được đi chơi, được tặng những món quà tinh thần đẹp và ý nghĩa, cô ấy luôn được chàng trai quan tâm về mọi mặt. Chàng trai tuy nghèo, nhưng cô gái không phải khổ bao giờ.

Nếu bạn đang có người yêu, hãy tin rằng cô ấy suy nghĩ rất nhiều về tình cảm của hai bạn. Nếu cô ấy yêu bạn, cô ấy sẽ nghĩ xa, nếu cô ấy biết nghĩ xa, cô ấy là người thực tế. Và trách nhiệm của bạn chính là củng cố lòng tin nơi cô ấy, cho cô ấy biết, bạn là một chàng trai có hoài bão và “làm nên chuyện”, biết vì cô ấy mà hoàn thành mục tiêu sự nghiệp của mình. Bạn có thể thành công, có thể không quá giàu có, nhưng cô ấy sẽ hiểu và thông cảm. Cô ấy cần sự cố gắng, cầu tiến, và nó phải được thể hiện bằng hành động, chứ không phải những lời hứa suông. Ngoài ra, cô ấy cần một người đàn ông biết tôn trọng mình. Giàu đến mấy mà không xem cô ấy ra gì, cô ấy cũng chẳng cần.

Đấy, con gái chỉ thực tế, chứ không thực dụng như con trai đã nghĩ đâu.

Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

A little dream came true

Image Hosted by ImageShack.us

Sunday August 4th 2013
Hôm nay là ngày vui nhất trong vòng 5 tháng nay >> bắt buộc phải viết để lưu lại kỷ niệm.

Chỉ qua 1 lời gợi ý mơ hồ of Biển, anh – chàng trai đẹp nhất trường (theo mắt thẩm mỹ of Biển) đã đến tham dự hoạt động ngoại khóa. Chưa hứa hẹn 1 lời nào mà anh vẫn đến :D

Khi thấy bóng anh từ dưới cầu thang, Biển đã reo lên & xoay 1 vòng vì mừng!! Đợi đến lúc anh lên đến nơi Biển đứng, 4 mắt nhìn nhau, cả 2 cùng cười, thế là nói chuyện dễ dàng như đã quen từ lâu.

Còn được ngồi chung bàn với anh suốt 1 tiếng rưỡi nữa chứ. Cứ như 1 giấc mơ thành hiện thực vậy. ( Công nhận tình cảm of Biển hơi bị nồng nhiệt thật, nhưng bản chất of Biển nó vậy rồi, khó thay đổi quá :-s)

Anh đã từng đi Nhật về, nên những gì 0 biết về Japan, Biển có thể hỏi anh. Điều gì anh biết thì sẽ giải thích tận tình cho Biển. Qua 90’ ngồi gần anh, Biển cảm nhận 1 điều rằng : nếu có người con gái nào yên lặng lắng nghe anh, có lẽ sẽ hiểu thêm & mến anh thêm.

Nhưng đó chưa phải là tất cả (^_^)

Lúc ra về, tuy Biển phải tạm biệt anh trước để vào bàn làm việc lấy nón & kiếng râm nhưng ra bãi xe lại có dịp gặp anh. Anh đẩy chiếc Airblade trắng – tím siêu đẹp ra, vừa thấy Biển thì nở 1 nụ cười đủ sức làm ấm cả 1 ngày mưa bão! Biển 0 nói quá chút nào đâu! Dù chỉ trong 2 giây ngắn ngủi, nụ cười đó là dành cho Biển, mãi mãi sẽ là như vậy :D

Biển biết, tuy ngoại hình & chiếc xe có thể khiến nhiều cô gái ngưỡng mộ & mơ ước, nhưng anh vẫn có nhiều điều Mặc Cảm, có nhiều điều trong quá khứ mà anh 0 muốn đề cập, & Biển cho rằng khi anh đủ tin cậy để kể cho người nào thì có nghĩa là anh đã có cảm tình với người đó.

Nhưng thôi, lăn tăn nhiều làm gì. Biển sẽ ghi nhớ ngày hôm nay, nụ cười hôm nay of anh, 0 bao giờ quên. Biển hứa :D

(written by lovely dog

. . . tặng Đ.X.V, với 1 trái tim nhỏ ♥. . .)