lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2014

Gửi người yêu dấu

Gửi người yêu hiện tại của em,

Em không tưởng tượng rằng cũng có lúc chị đọc lại những gì em viết cho người khác, & nhận xét rằng em viết cho người ta dịu dàng hơn viết cho chị. Thế thì em sẽ cố gắng dịu dàng hơn với chị nữa nhen, chứ em thấy mình đã rất dịu dàng + nhõng nhẽo + nũng nịu rồi đó (xin lỗi dùng từ hơi… nhưng sự thật nó là vậy @_@)

Muốn đến chân trời góc biển để viết bài này, nhưng 1 lần nữa vẫn muốn giữ riêng tư 1 chút nên viết ra đây. Khi đọc xong những lời tự dằn vặt day dứt của chị, em đã khóc ngay lập tức – vì nghĩ rằng sau khi viết những lời đó thì chị bắt đầu có suy nghĩ rời bỏ em. Bắt đền đó, chị đã biến em thành 1 đứa yếu đuối trở lại rồi. Sau bao lần được tôi luyện bởi sự lãnh đạm của người khác thì em đã mạnh mẽ hơn, đã tự rào kẽm gai cho trái tim mình nhiều hơn – nhưng chị đã phá tan hàng rào phòng thủ của em, làm tan băng trái tim em & khiến em nói yêu chị nhiều lần đến mức em chẳng nhớ hết nữa..

Xin đừng nghĩ là em dằn vặt / khó chịu với chị. Suy nghĩ của em – chị đã hiểu rõ rồi mà. Nếu bây giờ đồ thị tình cảm của em dành cho chị chỉ là 1 đường thẳng tăng dần đều chứ ko phải là 1 đồ thị hình sin – thì chị có vui ko? Có bị cắn rứt lương tâm ko? Có cảm thấy đau khổ ko? Nếu tất cả những câu hỏi này đều có câu trả lời là KHÔNG (dù chỉ là tương đối) thì em sẽ tiếp tục yêu thương chị thật nhiều & mong được trao cho chị những gì tốt đẹp / dễ thương / dịu dàng của em, nhé.

Có những điều, với chị có lẽ là rất hiển nhiên, nhưng đối với em thì em rất thích, rất vui. Chẳng hạn như trước khi gặp chị, em có thể lựa chọn những trang phục thanh nhã + 1 chút sexy / chuẩn bị những điều cần nói - & thường là khi gặp thì quên hết / có thể để những kiểu tóc trông ngộ ngộ / khi nói chuyện với chị, em có thể giả bộ nghiêng đầu & cong môi “Ồ, rứa àh?” Tất cả những điều này chỉ có thể làm với người yêu, & chị đã cho em cơ hội được sống hết mình với tuổi trẻ của mình. Biết bao kẻ lên mạng than thở cô đơn (hồi đó em cũng vậy), chỉ vì họ không có ai cho phép / chấp nhận họ show ra bản chất thật, còn chị thì chấp nhận em, chấp nhận cả bụng khoai tây đáng ghét nữa chứ (~.~) __ Sao có những chỗ không phải là khoai tây mà là những thứ trái cây khác ngon lành hơn thì không thích, tự dưng đi thích khoai tây là sao? Là sao hả?

Hải âu sẽ chẳng ép buộc Mèo ròm làm những điều mà Mèo ròm không muốn hay còn e ngại, nhưng xin Mèo ròm hãy bỏ đi tư tưởng “sợ mình sẽ trở nên quá tham lam & có những hành vi mà Mèo không nên có…”. Ko nói đi nói lại những điều đã nói nữa, chỉ nhắc lại là I’m yours, vậy hah. Em cũng sẽ nói rõ với chị suy nghĩ trăn trở của em nhé, xem chị có đau đầu không cho biết! Em muốn chị tặng quà Noel cho em bằng cách làm cho cừu non phải nhấm nháp môi anh đào của cáo non. Đó, em muốn quà Noel nhiêu đó thôi, chị ráng mà thực hiện nhen ^_* Em cũng ko nói rõ là nhấm nháp bao nhiêu lần, tức là chị phải hiểu càng nhiều lần càng tốt đó ^_*

Cảm ơn chị lần nữa vì tất cả mọi điều, & vì đã cho em thêm 1 ngày cuối tuần tuyệt vời.
Biển yêu chị nhiều lắm ♥♥♥

(written by Sea
Sat. July 26th 2014

. . . from Sea-chan with love. . .)

Thứ Năm, 17 tháng 7, 2014

Viết cho ngày hôm nay

Tình cờ vào lâu đài Cún cưng, phát hiện ra Biển đã bỏ bê lâu đài gần 2 tháng!!! Thật là 1 quãng thời gian dài đối với 1 đứa ham viết như mình. Dạo này công việc tuy ko thể nói là rất khởi sắc, nhưng Biển đang từng bước trở thành 1 perfect girl mà Biển hằng mong muốn – điều này ko thể ko kể đến công lao của Ngọc trai đen, (dường như) chị là chân mệnh ái nhân đã được dành cho Biển trong dòng đời đông đúc này, & chị tặng Biển tình thương yêu ngọt ngào mà Biển chỉ có thể mơ đến trong những mơ mộng điên rồ nhất.

Nhưng chị ơi, bài viết này sẽ là những suy nghĩ linh tinh of em, là cách em luyện tay nghề sau nhiều tuần lễ bỏ bê, nên chị đừng đọc, để rồi lo lắng lăn tăn vì em nhen. Chị đã chăm sóc em từ miếng vải lau kiếng cho đến hướng dẫn phỏng vấn, từ chuyện nhỏ nhất đến chuyện lớn nhất – nên em chẳng thể nào thoải mái 130% với chị, vì như vậy là quá đáng, lương tâm em ko cho phép!

Viết thôi nào ^.^ Vài điều mình học được gần đây :

1 __ Dây tai nghe headphone (dây dạng tròn, chứ ko phải dây dạng dẹp) và tóc người có cùng 1 đặc tính : dễ bị rối khi nằm ở nơi có xung động mạnh. Khi ta cất tai nghe vào cặp, vào hộc bàn, vào bất cứ nơi nào mà ta lôi ra lôi vào thường xuyên (nhưng ko dùng) thì nó sẽ bị rối. Giải pháp : khi ko dùng headphone thì cất nó ở nơi ít rung động, hoặc dùng 2 cái kẹp quần áo tạo thành 1 nút quấn dây tai nghe hữu hiệu & gọn gàng ^.^

Tương tự, khi ta để tóc xõa & lái xe trên đường xa lộ từ 1 tiếng trở lên, khi đến nơi, tóc sẽ rối bết vào nhau, chải mạnh thì sẽ rất đau & ko hết rối. Tóc bị như vậy chỉ 1 phần là do gió, phần còn lại là do xung động của xe khi dằn trên mặt đường >> bí quyết để tóc ko rối kiểu như vậy là ta sẽ buộc tóc lại trước khi ra đường. Nếu đã xui xẻo bị rối tóc do gió & do xung động của xe thì cách giải quyết như sau : chải nhẹ nhàng từng chút một, chải dưới ngọn tóc trước, từ từ cao lên giữa thân sợi tóc, & khi đã thấy ổn mới bắt đầu chải từ chân tóc đến ngọn tóc ^_^

2 __ Lúc nãy vừa xếp neko bookmark (ngăn sách hình mèo) vừa tranh thủ xem lại bộ film Spider Lilies (vâng, film les của Tung Cụa ạh), cảm thấy đã có phần hiểu được vì sao tình yêu có đôi lúc rất đau đớn. Người ta khóc vì cảm thương sự đau khổ của đối phương, vì muốn đem cuộc đời còn lại ra chăm sóc cho đối phương __ còn Biển, Biển khóc vì những điều không bao giờ có được, mà còn muốn có được gì nữa đây, khi mà mình đã là Công chúa nhỏ được cưng & được chìu nhất quả đất rồi?!

3 __ Lần đầu mua 1 đôi boots hơn 300,000 VND >> đã rút ra kinh nghiệm mua boots vừa ý : cái gì cũng có giá của nó. Trước khi mua phải mang thử & đánh giá ĐỘ ÊM của nó, mấy yếu tố khác tính sau. ĐỘ ÊM chính là thứ giúp đi bộ cả ngày mà ko bị đau chân đến mức cà nhắc mấy ngày sau. Gọn lại là Biển đã thích boots, & có lẽ phần lớn khoảng tiền dành cho giày dép trong đời Biển từ đây về sau sẽ là dành cho boots. Trước mắt sẽ tự tặng Noel cho mình 1 đôi xịn xịn chút (^_^.)

4 __ Suốt hơn chục năm trời, khổ sở vất vả với việc tìm hiểu cảm nghĩ người khác >> tìm ra cách ứng xử phù hợp >> làm cho ngta thích mình. Vừa rồi, được chị tặng cuốn Tử Huyệt Cảm Xúc, mình nghĩ nên liệt nó vào 1 trong 3 cuốn sách làm thay đổi đời mình. Biển đã biết được cách hiểu người khác đang lo lắng vấn vương lăn tăn chuyện gì, & khi hiểu được điều đó thì thế giới trở nên sáng tỏ & rộng mở biết bao nhiêu..

Chị ơi, em yêu chị ^.^

À mà chị ơi, chị KHÔNG CÓ tử huyệt cảm xúc nha! Thật là nguy hiểm, thế thì mần răng mà em làm cho chị yêu em nhiều hơn bi chừ?

5 __ Đáng lẽ cái này phải viết vào những mục tiêu tương lai, nhưng muốn viết luôn bây giờ cho thỏa mãn mong ước & tạo động lực cho bản thân luôn : dù khó khăn thế nào, Biển cũng sẽ cố gắng cố gắng cố gắng cố gắng CỐ GẮNG trau dồi những gì cần thiết để có thể đạt đến mức lương trên 1000USD / tháng, lúc đó mình sẽ có khả năng mở thêm 1 cái cửa để bạn Luvias của mình có thể ra vào nhà dễ dàng hơn (~.~) Chứ chẳng lẽ mình thuê chỗ để gửi bạn Luvias qua đêm!!!

6 __ Điều điên rồ cuối cùng mà mình muốn viết tối nay : Chị ơi, em muốn xinh đẹp như nàng tiên cá trong tấm hình ở đầu trang blog em, & điều em muốn hơn là chị sẽ là người được enjoy vẻ đẹp & sự dịu dàng của em. Đương nhiên em biết em ko đẹp như nàng tiên cá đó (hic) nhưng em vẫn muốn tặng tuổi trẻ, mắt trong, môi anh đào (& nhiều nhiều điều khác) cho chị, vì chị đã yêu thương em ♥

Đi ngủ. Mai còn hẹn hò với Luyến Nhân. Haizza, giữa chốn công cộng thì mần răng mà nắm tay & thì thầm “Chị ơi em yêu chị” đây? Cơ bản là bạn Biển nhát, thêm nữa là bạn Biển dễ xúc động, nói câu đó có thể khiến bạn Biển khóc đấy! (thật là dỏm).

7 __ Tuy đã hiểu rằng mình cứ sống mà ko nhất thiết phải tung hê mọi thứ cho thiên hạ biết, những mình vẫn có 1 khát khao : công khai trên FB rằng mình là yêu-nữ.

Đi ngủ thiệt đây. Đuối như chuối sấy ^o^

(written by Sea
Thursday July 17th 2014

Sea loves Black Pearl. Sea loves Black Pearl. Sea loves Black Pearl…)