Gửi người yêu hiện tại của em,
Em không tưởng tượng rằng cũng có lúc chị
đọc lại những gì em viết cho người khác, & nhận xét rằng em viết cho người
ta dịu dàng hơn viết cho chị. Thế thì em sẽ cố gắng dịu dàng hơn với chị nữa
nhen, chứ em thấy mình đã rất dịu dàng + nhõng nhẽo + nũng nịu rồi đó (xin lỗi
dùng từ hơi… nhưng sự thật nó là vậy @_@)
Muốn đến chân trời góc biển để viết
bài này, nhưng 1 lần nữa vẫn muốn giữ riêng tư 1 chút nên viết ra đây. Khi đọc
xong những lời tự dằn vặt day dứt của chị, em đã khóc ngay lập tức – vì nghĩ rằng
sau khi viết những lời đó thì chị bắt đầu có suy nghĩ rời bỏ em. Bắt đền đó, chị
đã biến em thành 1 đứa yếu đuối trở lại rồi. Sau bao lần được tôi luyện bởi sự
lãnh đạm của người khác thì em đã mạnh mẽ hơn, đã tự rào kẽm gai cho trái tim
mình nhiều hơn – nhưng chị đã phá tan hàng rào phòng thủ của em, làm tan băng
trái tim em & khiến em nói yêu chị nhiều lần đến mức em chẳng nhớ hết nữa..
Xin đừng nghĩ là em dằn vặt / khó chịu
với chị. Suy nghĩ của em – chị đã hiểu rõ rồi mà. Nếu bây giờ đồ thị tình cảm của
em dành cho chị chỉ là 1 đường thẳng tăng dần đều chứ ko phải là 1 đồ thị hình
sin – thì chị có vui ko? Có bị cắn rứt lương tâm ko? Có cảm thấy đau khổ ko? Nếu
tất cả những câu hỏi này đều có câu trả lời là KHÔNG (dù chỉ là tương đối) thì
em sẽ tiếp tục yêu thương chị thật nhiều & mong được trao cho chị những gì
tốt đẹp / dễ thương / dịu dàng của em, nhé.
Có những điều, với chị có lẽ là rất hiển
nhiên, nhưng đối với em thì em rất thích, rất vui. Chẳng hạn như trước khi gặp
chị, em có thể lựa chọn những trang phục thanh nhã + 1 chút sexy / chuẩn bị những
điều cần nói - & thường là khi gặp thì quên hết / có thể để những kiểu tóc
trông ngộ ngộ / khi nói chuyện với chị, em có thể giả bộ nghiêng đầu & cong
môi “Ồ, rứa àh?” Tất cả những điều này chỉ có thể làm với người yêu, & chị
đã cho em cơ hội được sống hết mình với tuổi trẻ của mình. Biết bao kẻ lên mạng
than thở cô đơn (hồi đó em cũng vậy), chỉ vì họ không có ai cho phép / chấp nhận
họ show ra bản chất thật, còn chị thì chấp nhận em, chấp nhận cả bụng khoai tây
đáng ghét nữa chứ (~.~) __ Sao có những chỗ không phải là khoai tây mà là những
thứ trái cây khác ngon lành hơn thì không thích, tự dưng đi thích khoai tây là
sao? Là sao hả?
Hải âu sẽ chẳng ép buộc Mèo ròm làm những điều mà Mèo ròm không muốn hay còn e ngại,
nhưng xin Mèo ròm hãy bỏ đi tư tưởng “sợ mình sẽ trở nên quá tham lam & có
những hành vi mà Mèo không nên có…”. Ko nói đi nói lại những điều đã nói nữa,
chỉ nhắc lại là I’m yours, vậy hah. Em cũng sẽ nói rõ với chị suy nghĩ trăn trở
của em nhé, xem chị có đau đầu không cho biết! Em muốn chị tặng quà Noel cho em
bằng cách làm cho cừu non phải nhấm nháp
môi anh đào của cáo non. Đó, em muốn quà Noel nhiêu đó thôi, chị ráng mà thực
hiện nhen ^_* Em cũng ko nói rõ là nhấm nháp bao nhiêu lần, tức là chị phải hiểu
càng nhiều lần càng tốt đó ^_*
Cảm ơn chị lần nữa vì tất cả mọi điều,
& vì đã cho em thêm 1 ngày cuối tuần tuyệt vời.
Biển yêu chị nhiều lắm ♥♥♥
(written by Sea
Sat. July 26th 2014
. . . from Sea-chan with love. . .)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét