lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Năm, 18 tháng 8, 2016

Xanh

Ngày 100816 Sea làm thành công món bánh há cảo, ngày 170816 Sea lại làm há cảo, ngon gấp 5 lần lần đầu và thời gian giảm xuống 1 tiếng. Lần thứ hai, mua thịt nhiều mỡ hơn và trộn thêm hẹ vào nhưn nên bánh ngon lắm cơ. Quyết định mỗi tuần làm há cảo 1 lần, làm đến khi nào ba mẹ ngán tận cổ và kêu đừng làm nữa thì Sea sẽ làm cho 1 mình Sea ăn, hehe.

Tình trạng rụng tóc so với cách đây 3 năm thì chẳng hề giảm đi, lại có vẻ tăng lên tuy ko đáng kể. Rõ ra là thay vì hồi đó mỗi ngày rụng 20 sợi thì bi chừ mỗi ngày rụng 25 sợi. Mỗi lần gội đầu, nhìn tóc rơi trên sàn nhà tắm mà chỉ biết cười, chẳng hiểu sức khỏe hay sắc đẹp làm sao mà duy trì lâu dài nữa. Đôi lúc có suy nghĩ quái đản, là chẳng lẽ cơ thể này nó cứ tồn tại và hao mòn dần theo lượng thời gian mà nó được phép sống trên đời, cho nên càng nhanh hao mòn tức là kiếp sống của Sea sẽ ngắn, phải hong. __ Nói đến tóc mới nhớ, Sea thật là tức cười, ko dám bỏ tiền mua mỹ phẩm dưỡng tóc, nhưng lại chẳng ngần ngại đến 1 phút bỏ ra số tiền lớn hơn để rước về 3 cuốn sách văn học Nhật đang giảm giá 40%. Thành thật mà nói thì sau khi đọc, ko thấy tiếc số tiền đó. Sea thích văn phong của Nhật, thích tiếng Nhật, thích văn hóa cổ truyền của Nhật. Sea cũng thích mặc kimono nữa, phụ nữ khác mặc đầm dạ hội có cảm giác bản thân đẹp thế nào thì Sea mặc kimono cũng có cảm giác tao nhã như thế, tuy Sea biết rõ dáng vẻ bánh mì của mình rất ko thích hợp để mặc kimono.

Nếu sau này có cơ hội, Sea sẽ lại đăng ký thi xếp lớp và học lại Nihongo. Hiện giờ Sea ko thể học nữa vì Sea ko thể trả lời được câu hỏi của người nhà nếu họ hỏi rằng “Học tiếng Nhật để làm gì khi ko chịu đi làm cho Nhật?”. Sea chỉ muốn học vì thích, cảm giác nói được 1 ngôn ngữ ngân nga như nhạc (dù mẹ Sea cho rằng tiếng Nhật nghe giống chửi lộn, còn Sea thì thấy tiếng Hàn & tiếng Đức mới thật thô kệch!). Sea thích cảm giác vui vẻ khi nhìn Hán Tự và gọi đúng cách phát âm của nó, Sea thích mình có thể hiểu được những câu kiểu như “Hữu ý tài hoa, hoa bất phát. Vô tâm tháp liễu, liễu thành âm”, hoặc là “Tu phục vô nhân kiến, tồn tâm hữu thiên tri”, hihi.

Mấy nay đang theo dõi bộ phim Tru Tiên. Lần đầu click vào xem phim này chỉ vì toàn bộ nhân vật trên poster phim đều mặc các sắc độ của màu xanh, xanh da trời, xanh dương, xanh ngọc bích, xanh lơ… Qua những comment của người khác, Sea biết được tuy bộ phim Tru Tiên chuyển thể từ tiểu thuyết kiếm hiệp nhưng khi lên phim lại thành ngôn tình, đã vậy chuyện tình của nam chính nữ chính lại bị thay đổi trắng trợn. Sea rất không thích kiểu đưa 1 diễn viên lên nữ chính, làm sai lệch cốt truyện chỉ vì ngoài đời cô ấy nổi tiếng hơn những nữ nhân khác trong phim. Dù sao, phim cũng đã công chiếu, Sea dù có chê hay có ý kiến ý cò gì khác thì Sea cũng sẽ coi đến hết 50 tập, Sea biết mình mà!

Sau khi xem khá nhiều phim Nhật thì Sea phát hiện ra khung cảnh ở Singapura và ở Nhật khá giống nhau, về cách quy hoạch đô thị, cách bài trí trong công viên, cách trồng cây, xây cơ sở hạ tầng phù hợp cho người đi bộ… có lẽ đó là lý do Sea thích Singapura đến thế. Sea cho rằng nếu mình có cơ hội sang Nhật thì Sea cũng sẽ thích nghi rất nhanh, vì Sea rất dễ dàng hòa nhập với văn hóa chào hỏi và phong thái lễ độ của người Nhật. Thật ra kiểu chào hỏi lễ độ của Nhật mà mang đi bất cứ đâu thì cũng làm hài lòng người khác, Sea đã thử áp dụng ở Sing và dĩ nhiên là làm hài lòng người Sing, hehe.

Chị, Sea ko quá mong chờ đến chuyến đi Quy Nhơn cùng Chị, vì Sea biết rằng ngày vui nào cũng qua nhanh, hạnh phúc nào cũng ngắn ngủi. Tuy vậy, Sea thật lòng mong đến lúc được dụi dụi thiếp ngủ trong lòng Chị, được ngả đầu lên vai Chị và kể lể hết với Chị những suy tư rắc rối của Sea, Chị chịu khó nghe nha.

Chúc chúng ta ngủ ngon tối nay ^.^

(Sea, 18-6-2016)


Kem đánh răng: Nếu có ý định đọc lại bài này, hãy lên Youtube hoặc mp3.zing search bài Phù Tru do Trương Kiệt hát, vừa nghe vừa đọc sẽ thấy chân khí bừng bừng liền ^.^

Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

Há cảo đầu tay

Trước khi viết về thành công của ngày hôm nay thì mình ghi chú lại vài điều rút ra sau khi làm món chả cốm.
1__ Tuy công thức trên Nauzi là dùng giò sống (chả tươi) nhưng mình muốn tạo sự khác biệt nên đã trộn chả tươi với thịt xay có mỡ, theo tỷ lệ 1:1. Ăn cũng lạ miệng nhưng mẹ cho rằng ko “đúng” lắm, nên các lần sau sẽ chỉ dùng chả tươi thôi
2__ 500gr chả trộn với 50gr cốm xanh là ổn, nếu dùng 200gr cốm như recipe ghi thì quá nhiều.
3__ Chả cốm thích hợp để ăn sáng với bánh mì hoặc xôi chứ ko thích hợp ăn với cơm.
4__ Sau khi hấp chả cốm thật chín là có thể ăn được, ko cần chiên lại. Chiên khéo thì sẽ giúp miếng chả có lớp áo vàng hấp dẫn, nhưng cần phải ngập dầu và dầu thật nóng (có lẽ khoảng 160~180 độ C). Cốm thực chất là nếp non, nên nếu đem chiên nếp thì sẽ rất dính chảo, rửa dọn khá cực.
5__ Sau khi hấp chín, có thể bảo quản trong ngăn mát tủ lạnh, hôm sau hấp lại trước khi ăn. Nếu muốn bảo quản vài ngày thì cất lên ngăn đá, xả đông trong ngăn mát và cũng hấp lại trước khi ăn.

Giờ nói đến thành công của hôm nay ^.^

Thích ăn há cảo từ nhỏ. Ngày nhỏ thường ăn há cảo mua ở tiệm nằm ngay ngã ba PĐP và NMC, nhưng càng lúc họ bán càng mắc và cho nhiều phẩm màu vào nhưn nên cả nhà quyết định ko ăn nữa. Cách đây nhiều tháng đã tìm được công thức há cảo / sủi cảo do thành viên Nguyễn Thảo chia sẻ trên FB Bếp & Bánh, mình chần chừ tới hôm nay thì mới gom đủ nguyên liệu để làm. Đã chụp hình lại nhưng hiện giờ đang ko chép hình từ cellphone vào PC được nên chỉ viết “chay” thôi. Mình sẽ ghi lại nguyên liệu và cách làm mà mình làm thành công hôm nay, sau này nếu có tìm được công thức khác ngon hơn hoặc dễ hơn thì mình sẽ viết nữa.

NGUYÊN LIỆU VỎ BÁNH
Bột năng (tapioca starch) 150gr
Bột bắp (corn starch) 150gr
Dầu ăn hoặc mỡ 20gr
Muối 3~4gr (muối nhuyễn để làm bánh)
Nước sôi 100 độ C: lượng vừa đủ để nhồi bột
Lá chuối hoặc giấy nến nướng bánh (parchment paper) dùng chống dính khi hấp bánh

NGUYÊN LIỆU NHƯN BÁNH
Thịt xay hoặc Thịt bằm 400gr (đủ dùng cho 30 há cảo jumbo size)
Hành lá hoặc Hẹ xắt nhỏ
Hành tím, tỏi, đường cát, nước mắm, tiêu xay
Ướp nhưn tùy khẩu vị, trộn chung với hành HOẶC hẹ (tức là chỉ dùng 1 trong 2). Không cần xào nhưn trước, cứ dùng thịt sống, nhưn sẽ được hấp chín cùng lúc với vỏ bánh.

Vài ghi chú của Biển:
• Lượng nguyên liệu này làm được 30 bánh há cảo jumbo size, theo thời giá hiện nay thì 15 bánh há cảo jumbo size là 50,000đ, tuy nhiên nếu bán thì mình sẽ bán với giá 5,000đ/ bánh.

• Lượng nước sôi để nhồi bột vỏ bánh: Dù xem công thức trên mạng hoặc hỏi thăm ngoài chợ thì sẽ luôn được trả lời là “dùng lượng nước sôi vừa đủ để nhồi bột cho đặc quyện”. Cách làm của Biển: chuẩn bị 1 lít nước sôi trong ấm siêu tốc, sau khi trộn hỗn hợp bột khô xong thì cho nước sôi vào từ từ, mỗi lần khoảng 100~200ml, trộn xong nếu thấy bột vẫn khô thì cho thêm nước sôi, tổng cộng chắc xài khoảng nửa lít.

• Mình ko đề cập đến hạt nêm hoặc bột canh khi ướp nhưn bánh vì sau khi đọc 1 bài báo nói rằng bột ngọt / hạt nêm là “ông chủ = nhân vật quan trọng nhất” trong các nhà hàng Trung Hoa, mình quyết tâm bỏ hạt nêm ra khỏi danh sách tiêu dùng và mua sắm. Đã nửa tháng nay mình ko dùng hạt nêm, và đồ ăn vẫn ngon như thường.

• Có thể dùng tôm làm nhưn bánh. Ngoài ra, trong nhưn há cảo còn có carot, nấm mèo, củ sắn… nhưng để làm đơn giản thì mình chỉ dùng thịt xay và hẹ là đủ thơm ngon. Thịt xay làm nhưn, nếu muốn ngon thì chọn loại nhiều mỡ, riêng mình mua thịt xay ko mỡ nên ăn hơi chán, có điều ăn như vậy thấy yên tâm cho vòng eo hơn, hehe.

• Nếu dùng xửng hấp nhỏ chỉ đủ hấp từ 8~10 bánh mỗi lần hấp, thì sau khi nắn / tạo hình xong mẻ thứ nhất, hãy đem hấp rồi tiếp tục tạo hình mẻ thứ hai, như vậy để tiết kiệm thời gian. Theo mình biết thì xửng hấp điện của Philip có 3 tầng, chắc là hấp được nhiều bánh cùng lúc, nhưng mình ko thích nó vì nồi hấp bằng nhựa.

CÁCH LÀM VỎ BÁNH
__ Trong bowl inox hoặc bowl thủy tinh, dùng whisk trộn đều bột năng + bột bắp + muối.

__ Tạo lỗ giữa đám bột, cho nước sôi vào. Dùng muỗng gỗ trộn đều. Tiếp tục cho 20gr dầu ăn, thêm nước sôi và trộn đến khi bột hết khô, hòa quyện vừa đủ. KHÔNG cho quá nhiều nước sôi vì bột nhão sẽ khó tạo hình bánh.

__ Để bột nghỉ khoảng 5~10 phút cho nguội chút (phải còn ấm nóng), trong lúc đó đi chuẩn bị xửng hấp, giấy chống dính, đĩa phết sẵn dầu ăn, bàn cán bột và cây cán bột. Lấy 1 chén bột năng (khoảng 20gr) làm bột chống dính / bột áo trong khi cán.

__ Đeo găng tay nylon, ngắt từng viên bột (mỗi viên khoảng 10~15gr, tùy cỡ bánh bạn muốn) rồi vo tròn bằng 2 lòng bàn tay. Rắc bột năng chống dính rồi cán viên bột thành hình tròn dẹt / múc nhưn thịt lên giữa miếng bột tròn / nhẹ nhàng gấp nếp lại sao cho mép bột dính đều nhau, tránh để rách bột vì nhưn sẽ bị lộ ra ngoài, bánh mất đẹp.

__ Đặt bánh vừa tạo hình lên lớp giấy lót / lá chuối trong xửng, khi đã đầy xửng thì đem hấp mẻ đầu tiên. Nên chuẩn bị nước sôi mạnh, bánh tạo hình xong đặt lên nước sôi hấp liền. Trong lúc chờ hấp bánh thì tạo hình mẻ tiếp theo. Làm tuần tự đến khi hết bột. Trong lúc làm thì dùng khăn hoặc miếng nylon sạch che khối bột và bánh đã tạo hình để bột khỏi bị khô. Mình hấp bánh khoảng 20~25 phút mới yên tâm là bánh chín, vì bánh jumbo size lại có nhưn thịt sống nên mình hấp lâu chút.

Hấp xong thì chờ nguội rồi măm măm thôi ^.^ Xửng hấp của mình nhỏ, mỗi lần chỉ hấp được 8 bánh nên 30 bánh hấp 4 lần mới xong. Tổng thời gian từ lúc cân đong nguyên liệu đến khi rửa chén xong là gần 2 tiếng, cũng bằng thời gian làm 1 mẻ bông lan trứng muối 12 cái, nhưng làm há cảo lợi hơn là ko cần để nguyên liệu ra nhiệt độ phòng, cứ cân bột + nấu nước sôi rồi mần luôn, chỉ cần nhớ chuẩn bị nhưn bánh đầy đủ.

Có 1 mình nên làm hơi vất vả chút & chỉ được 30 cái, nếu có trợ lý / cộng tác viên / tình nguyện viên thì sẽ làm được nhanh hơn và nhiều hơn, nhưng thôi, chấp nhận với những gì mình có ^.^ Từ giờ trở đi mỗi lần thèm ăn dim sum thì hì hụi làm chứ ko cần tốn xiềng mua đồ làm sẵn nữa *smile*

Làm bánh xong viết bài này cũng đuối ^o^


(海ちゃん、2016810)

Thứ Ba, 9 tháng 8, 2016

Baileys and Rhum

Đã 2 ngày nay mình cảm thấy muốn viết linh tinh, nhưng ý tưởng cứ đến rồi đi trong chớp nhoáng, buổi tối mình lại hay lười, nên cứ chần chừ hoài. Rồi mình nhớ ra đã từng đọc được trên 1 trang web về kỹ năng viết, nó nói rằng cứ buộc bản thân phải viết rồi bạn sẽ viết được, nên mình đang buộc bản thân phải viết.

Bây giờ mình đã hiểu khi là 1 đầu bếp thì thực khách rất ư quan trọng. Từ ngày mẫu thân được hướng dẫn làm món nước mắm tỏi ớt, hầu như ngày nào đồ ăn mình làm cũng ko được đoái hoài tới. Ngày mà mình cất công làm món giò heo kho trứng cút thật xuất sắc thì chiều hôm ấy mẹ lại ăn mì gói. Là thứ MÌ GÓI độc hại đó nha. Rồi ngày mà mình làm đồ chay thật ngon thì 2 người họ lại ăn trưa bằng bánh bèo ngọt. Mình rất khó chịu với cái thái độ coi thường công sức của đầu bếp như thế. Vậy mà nếu họ làm món gì mà mình ăn ít hoặc ko ăn thì mình sẽ bị nghe nói đầy lỗ tai cho biết thế nào là làm con trong 1 gia đình Á Đông.

Nhưng, nhìn vào mặt tốt của sự việc thì mình đã được tập quen với chuyện người khác chê đồ ăn mình làm. Sau này làm nhà hàng, nấu cho hơn 200 người ăn thì chắc chắn sẽ có những ngày khách ko đụng đến đồ mình nấu. Còn 1 mặt tốt khác của vấn đề là khi mình nấu thì mình nấu theo sở thích, người khác thích nước mắm ớt thì cứ việc, còn mình sẽ thưởng thức đồ của mình nấu.

Hong chừng lát nữa mình sẽ uống rượu Baileys với đá cho dễ ngủ :)

Mấy nay đang trong “cơn cuồng sách” nên mình tìm đọc thật nhiều truyện trinh thám + thám hiểm. Hôm qua vớ trúng 1 quyển lai lai giữa thám hiểm + ngôn tình Mỹ (“Cô nàng sư tử” của tác giả Julie Garwood) , chỉ kiên nhẫn đọc được vài chương rồi lật sang chương cuối xem kết cuộc luôn! Đúng kiểu nóng vội của người trẻ! Nếu là cách đây 5;6 năm thì chắc chắn mình sẽ rất say đắm thể loại phiêu lưu trộn lẫn tình yêu thời Trung Cổ như thể, mình vốn rất thích kiểu xưng hô “chàng / em” cơ mà, nhưng nay thì mình cảm thấy ko chịu nổi cái kiểu nam nữ gặp nhau là yêu từ cái nhìn đầu tiên, ko chịu nổi cái kiểu nữ chính xinh đẹp mạnh mẽ mà lúc nào cũng tim đập chân run khi gặp nam chính. Toàn bộ thứ gọi là “tình yêu ko thể cưỡng lại” đó, mình chỉ thấy nó là dục vọng nguyên thủy của loài người thôi. Kể từ khi hiểu ra rằng tình yêu chẳng qua là phản ứng của hormone, mình ko còn thấy gì là lãng mạn bí hiểm trong chuyện này nữa cả.

Mình từng viết dù có được ban phép tiên để trở về thời thơ ấu (hoặc thời teenager), mình sẽ ko bao giờ chấp nhận. Mình từng viết hồi nhỏ mình ngu ngốc (trong tình cảm) đến mức giờ nghĩ lại chỉ muốn tự tát vào mặt (thật ra mình đã tự tát rồi, khoảng 2 lần); nhưng giờ nghĩ lại, mình nhận ra những thứ gọi là ngu ngốc đó, thật ra là tình cảm ngây thơ & hết sức trong sáng của 1 đứa con gái mới lớn. Những nam nhân + nữ nhân mà mình từng thích, họ từ chối mình ko phải vì họ ko tốt, ko phải vì họ ko biết thương mình, mà vì mình vốn ko dành cho họ, đúng ra là 2 bên ko được sinh ra cho nhau. Trong những giây phút khóc lóc thảm thương của quá khứ, mình nhớ đã từng nói “họ sẽ hối tiếc vì đã ko yêu mình”, đúng ra mình nên hối tiếc vì đã nói ra cái câu ấu trĩ đó, nhưng vì nó là trẻ con, là ấu trĩ, nên mình ko cần hối tiếc. Thật may là hồi đó mình đã ko làm tổn thương đến ai __ chỉ có mình là có cảm giác bị tổn thương thôi. Nhưng nhắc lại, cảm giác đó là sai, vì họ ko cố ý làm tổn thương mình, họ chỉ là ko biết cách để khiến mình sáng mắt ra thôi.

Pfipfipfipfipfi

Mới vừa ngưng viết để dành thời gian cho khâu làm đẹp buổi tối, tinh chất có tác dụng nâng và kem chống lão hóa. Còn pha thêm 1 ly gồm có 8 viên đá, 50ml rượu Baileys và 10ml rượu Rhum, nhấp vào mát cả họng. Mình đã rất chăm chỉ bôi kem, chăm chỉ chăm sóc da, thế mà da vẫn ko mịn màng trắng hồng như quảng cáo. Với quá nhiều suy nghĩ, lo âu, ấm ức như thế thì nàm xao da đẹp, dù có tập thể dục và dành thời gian yoga thì cũng nàm xao mà khỏe người được.

Chẳng hạn như tối qua, khi mình sắp đi ngủ thì nghe có tiếng chó sủa văng vẳng ngoài đường. Nghe tiếng sủa là mình biết ngay nó là chó bị bắt trộm. Mình lập tức tỉnh ngủ, rơm rớm nước mắt vì ko thể giúp gì cho nó. Chẳng những ở VN mà ngay cả nước ngoài vẫn có tình trạng ngược đãi thú vật. Con người còn ngược đãi nhau cơ mà, làm sao tránh khỏi chuyện ngược đãi những sinh vật bậc thấp hơn mình? // Chẳng hạn nguyên buổi sáng nay, mình vừa làm bếp vừa lo lắng đến chuyện sửa đường cống của nhà. Đã đi trong cõi trần gian này thì ko thể tránh khỏi ưu phiền, mà khi đã ưu phiền thì có bôi bao nhiêu kem dưỡng, ăn bao nhiêu dưa leo thì da cũng ko đẹp được.

Năm mình 16 tuổi, thầy dạy English trong CEFALT đã từng nói “Mọi điều trên đời con người làm đều là vì tính dục”. Chắc lúc ấy thầy đang đọc cuốn “Why men want sex and women need love”. Nhưng mình cho rằng chuyện mình thích làm đẹp ko phải là vì muốn quyến rũ người khác phái. Mình chỉ muốn có thể ngẩng cao đầu tự tin, muốn có cảm giác tỏa sáng ở bất cứ nơi nào mình tới. Cũng vậy, chuyện mình viết blog đâu phải vì tính dục, nhỉ, vì chắc chắn chả có ai bị quyến rũ bởi những tư tưởng lan man. Chị, em biết là Chị đọc những điều em viết, nhưng em tin chắc rằng Chị không bị quyến rũ ^.^

Baileys pha với Rhum ngon tuyệt

Hồi nhỏ mình rất ghét món hủ tíu xào vì cho rằng nó lạt và khô. Hnay tự tay mình đã làm hủ tíu xào và thấy nó ngon quá chừng, được người khó tính nhất nhà là phụ thân khen ngon & ủng hộ nhiệt tình. Mình làm món này vì hoài niệm quãng thời gian đi làm ở trường Nhật ngữ, cứ đến giờ nghỉ giữa các buổi học thì có 1 bác gái lớn tuổi đẩy xe đến bán hủ tíu mì xào, thịt / đậu hũ / chả giò để riêng, ai muốn ăn mặn hay ăn chay đều được. Làm ở đó 2 năm nhưng mình chưa từng ăn, chỉ ngồi trong bàn giấy ngắm nghía xe hủ tíu và mơ mộng sau này cũng có thể đẩy xe đến bán hủ tíu như vậy. Biết là công cuộc kiếm sống ấy khó khăn lắm, biết là có những giấc mơ sẽ chẳng bao giờ thành hiện thực, nhưng nhìn thấy bác gái bán hủ tíu xào luôn được học viên ủng hộ, thức ăn múc ra đĩa luôn có người trả tiền và ăn 1 cách ngon lành, mình mơ ước cũng được như bác ấy.

Thoai, quay trở lại với quyển sách “Ngôi nhà cổ trên phố Tradd” đây. Mới tìm được 1 quyển ko có hơi hướm tình yêu sến súa. (Thiệt ra, cái đứa đang viết những dòng này, mới tuần qua đã chảy nước mắt CHỈ VÌ trông thấy 1 cảnh ôm nhau an ủi trong phim Doctors 2016, vậy đứa đó có sến súa ko?) Ngày mai, mình sẽ chiên những miếng chả cốm mà chiều nay mình đã hấp, mong là nó sẽ thật ngon.

Uống rịu tiếp đi và ngủ ngon nhe Sea yêu quý


(Sea, 9-8-2016)

Thứ Hai, 1 tháng 8, 2016

Viết lúc đang mưa

Tin tức nói đang có bão ngoài Bắc. Tuy miền Nam ko bị ảnh hưởng tâm bão nhưng mấy nay tiết trời vẫn mù mịt, buổi sáng ko có nắng, có điều bão bây giờ ko lạnh như hồi mình còn nhỏ, hay tại ở đây (miền Nam) ko bị ảnh hưởng trực tiếp nên ko lạnh. Nhưng nói gì thì nói, tiết trời âm u này lại khiến mình muốn viết, mà dẫu sao hôm nay cũng là ngày 2-8, cũng nên viết. Mình luôn coi số chẵn là số may mắn, dù có nhiều ngày chẵn mà mình vẫn xui như thường, kaka.

Hôm kia vừa xem được bộ phim Independence Day phần 2. Phần 1 đã chiếu cách đây 20 năm, tức là 1996, lúc đó mình còn coi bằng băng video, giờ thì coi online. 20 năm qua, đủ thấy khoa học kỹ thuật công nghệ đã tiến triển đến mức nào. Independence Day phần 2 may mà vẫn hay như phần 1, ko bị dở hơn. Coi xong thì mình có vài suy tưởng sau đây

1__ Trong bối cảnh TQ đang thao túng thế giới như hiện nay, 1 bộ phim Mỹ hoành tráng như thế lại có 2 diễn viên TQ, 1 trong 2 người còn là diễn viên chính nữa cơ. Mỹ có dụng ý gì khi đưa diễn viên TQ vào bộ phim hay ho như thế, lại là 1 bộ phim có thể được lưu giữ lâu dài cho các thế hệ sau xem. Có người comment rằng phần 3 chắc sẽ chiếu vào năm 2036. Dù sao thì, diễn viên TQ đóng vai thủ lĩnh căn cứ trên Mặt Trăng, rốt cuộc ông ta đã chết ngay khi bắt đầu phim ko lâu. Diễn viên còn lại là Angela Baby, mình biết đến cô này nhờ xem bộ phim chuyển thể từ tiểu thuyết Ma Thổi Đèn. Mình ấn tượng vì cô này có nét khá giống Lý Băng Băng – diễn viên yêu thích của mình, thậm chí mình còn nghĩ linh tinh ko biết họ có quan hệ chị-em hoặc mẹ-con gì ko, haha.

2__ Kết cuộc của Independence Day 2 là Trái Đất đã nhận được sự viếng thăm của đại diện 1 nền văn minh kiệt xuất. “Vị” đại diện này (thực chất là 1 quả cầu tròn màu trắng khá dễ thương) sẽ giúp người Trái Đất lĩnh hội vô vàn kiến thức kim cổ, đồng thời sánh vai cùng Hành Tinh Xanh trong công cuộc tấn công và chinh phục người ngoài hành tinh. Đúng là 1 kết cuộc mở, mang nhiều ý nghĩa và rất thi vị, nhưng mình có thể hình dung các nhà biên kịch và đạo diễn sẽ tốn calo thế nào để nghĩ ra cốt truyện cho phần 3 (nếu có). Bảo vệ hành tinh của chúng ta là 1 chuyện, còn lấy danh nghĩa bảo vệ mình để đi đánh người khác trước, chuyện đó nghe ko có chính nghĩa cho lắm. Nhưng, nhiều văn hào đã nói (trong đó có William Shakespear) rằng tốt xấu chẳng qua do cách nhìn, não trạng, nhân sinh quan của từng người thôi. Người ở chiến tuyến nào cũng đều cho là bản thân đang đứng về phía chính nghĩa, dù họ có thể vịn vào thứ chính nghĩa đó để tàn sát người khác.

Lẽ ra nên đợi buổi tối mới viết blog, như vậy có thể tường thuật những việc trong ngày, nhưng thời điểm mình tỉnh táo và có hứng viết lại là buổi sáng, nhất là những buổi sáng mưa âm u thế này. Ngoài ra, viết giờ này thì trưa và chiều có nhiều thời gian rảnh rỗi để học English, Japanese, đi bộ, may đồ + vô vàn chuyện khác của 1 người quản gia đảm đang, keke. À dạo này mình vừa phát hiện ra 1 cách tiết kiệm thời gian rất hay: vừa đi bộ vừa đọc sách. Cách này giúp mình sẽ ko chán khi đi bộ 40’/day, đồng thời có thể tiếp thu khá nhiều kiến thức. Để kể cho nghe những tựa sách mình đang đọc gần đây

+ Why Men Want Sex and Women Need Love (Allan & Barbara Pease)
+ Phụ nữ thông minh không ở góc văn phòng (Lois P. Frankel)
+ Vocabularies of Event Management (1 cuốn từ điển)
+ Cô gái đùa với lửa (Stieg Larsson)

Mình thích đọc nhiều quyển về nhiều chủ đề khác nhau cùng lúc, chẳng biết đọc như vậy có hại não ko nhưng mình thấy đọc như vậy thì có thể tiếp thu nhiều kiến thức mà ko bị chán. Con người là sinh vật luôn hứng thú với những thứ đa dạng mới mẻ mà. Sắp tới mình dự định sẽ đọc thêm cuốn “Những con số ma thuật” (tên tác giả dài quá nên mình ko viết ở đây). Đầu óc nhỏ bé của mình thỉnh thoảng lại có hứng thú với những thứ vĩ mô như Toán Học, dù mình rất dốt toán. Mình có 1 mong ước hão huyền là ước gì bộ não của mình giống như 1 gian phòng, trong đó mình có thể chất thật nhiều sách vào, đặt cuốn nào vào là nhớ hết cuốn đó, như thể mình là 1 thư viện sống, bộ từ điển bách khoa toàn thư sống. Trên thế giới có vài người mắc căn bệnh này, bệnh nhớ hoài ko quên, ko quên bất cứ điều gì. Mình ko trong hoàn cảnh đó nên ko hiểu được những nỗi đau khổ khi buộc phải nhớ MỌI THỨ, mình chỉ nghĩ nếu có thể “đặt vào gian phòng bộ não” những quyển sách, nhất định mình sẽ đặt vào đó thật nhiều sách English và Japanese, mở miệng ra là nói ngoại ngữ lưu loát, haha. Mình cũng sẽ đặt vào đó sách tâm lý học, nghệ thuật sống và sách nấu ăn. Chậc, vào 1 ngày mưa thế này mà ngồi đây nghĩ linh tinh lang tang, tuy rằng vui nhưng hơi phí thời gian nhỉ.

Nói đến sách nấu ăn, “Nhật ký học làm bánh” phần 3 đã được phát hành, hiện giờ đang giảm giá. Mình đang đắn đo cân nhắc đến việc rước em nó về, vì mình cũng đang phải dành dụm cho chuyến đi sắp tới. Chắc phải lấy 1 mảnh giấy, kẻ ra 2 cột “Lợi” và “Hại” rồi quyết định mua hay ko. Cũng đang chờ cuốn Trâm 4 được phát hành. Cuốn Trâm 4 mà bán ra thì chả cần suy nghĩ lâu lắc, dù phải nhịn ăn 4 ngày cũng nhất quyết mua em nó về, hihi.

Tối nay ngày 2-8, có nên thử chai rượu Bailey’s ko nhỉ? ^.^


(Sea, 2-8-2016)

01082016

Đầu tháng 8, muốn khai bút để khỏi lục nghề viết. Online, rồi bị cuốn vào các videos hướng dẫn cách choàng khăn và cách chọn bras, suýt nữa thì đã lười và thả trôi ý định khai bút đầu tháng, nhưng rất may đã kịp tắt Youtube và bắt đầu gõ đây này.

Tháng 7-2016 có 2 điều đáng kể và đáng nhớ:
1_ Nhờ Chị, đã tham gia khóa học “Change your habits, change your world” của ITD World Company tổ chức, diễn giả là Mr. Dion Ooi đến từ Malaysia. Đến nay thì khóa học đã kết thúc được hơn 10 ngày, và mình cũng đã duy trì được vài thói quen mới trong vòng hơn 10 ngày đó. Có chút vui, và sẽ cố gắng duy trì tiếp, dù sao thì cũng tốt cho bản thân mình thôi mà.

2_ Đã tự sên nhân đậu xanh và mua bột nếp về làm bánh dẻo. Trước khi sên thì đã biết sên nhân ko phải là chuyện “dễ ăn”, nhưng công nhận lúc sên xong thì mờ mắt luôn, hay tại làm vào buổi tối nên mất hết năng lượng? Sên nhân rất là mỏi tay nha, nếu có người làm là nam / anh trai / em trai để nhờ sên nhân thì chắc khỏe hơn nhiều! Tóm lại là mùa Trung Thu 2016 sẽ ko làm / ko bán bánh Trung Thu. Các năm sau nếu có quý nhân giúp đỡ thì hy vọng sẽ làm!

Vẫn chưa dám nói cho bạn bè biết là mình đã nghỉ công việc The Chef. Tuy ko được làm bánh mỗi ngày nữa, nhưng ngay sau khi nghỉ làm thì lòng mình cảm thấy bình yên, phơi phới như ngày xuân đón gió, mặt mày ko cau có ủ dột nữa. Có thời gian chăm sóc nhà cửa, bồi bổ tu dưỡng tinh thần và kiến thức của bản thân, mình thấy vui hơn, dù ở chỗ làm thì mình cũng ko thiệt thòi gì, còn có lương cao nữa. Chẳng biết có ai cảm thấy tiếc với việc mình nghỉ làm hay ko, nhưng bản thân mình ko tiếc. Dĩ nhiên tiền bạc thì ai cũng cần, mình chẳng những cần mà còn muốn có nhiều, nhưng nghỉ làm thì làm sao có nhiều tiền, và mình chấp nhận cuộc sống này. Có thể mình phải ưu tư nhiều hơn về chi tiêu, ko mua được những thứ mình thích, ko làm được những điều mình muốn, nhưng đó là điều mình phải đánh đổi để có cõi lòng an yên.

Hôm nay mình bắt đầu ghi các thứ checklist cho chuyến đi sắp tới, sau khi đi về chắc chắn sẽ ghi review. Có ghi checklist mới nhận ra, hình như mình khá hứng thú với việc lên kế hoạch và tuân theo các kế hoạch đó, thong thả hoàn thành chúng và tận hưởng cảm giác hài lòng khi làm xong những điều mình đã đề ra. Mình nghĩ là mục đích cuộc sống thì to tát hơn nhiều chứ ko chỉ là lên kế hoạch và hoàn tất chúng, nhưng tạm thời những chuyện này giúp mình thấy cuộc sống có ý nghĩa, nên mình sẽ duy trì nó. 20 ngày rồi sẽ trôi qua nhanh, chuyến đi cùng Chị sẽ đến, mình có thể tưởng tượng mình sẽ ngồi cười như thế nào khi nhìn ra biển, khi cùng Chị thưởng thức bữa ăn thanh đạm tự mang theo. Chị, nếu Chị đọc những dòng này, em cảm ơn Chị vì đã tạo cơ hội cho em được trải nghiệm những điều tuyệt vời đó. .

Hiện giờ, mình đang chờ đợi quyển Trâm tập 4 được bán. LÂU LẮM RỒI mới có 1 câu chuyện thu hút chú ý của mình đến vậy. Nó hay đến nỗi mình thấy những câu chuyện khác lu mờ đi. Mình chờ đợi cảm giác nao nức khi thấy nó đã được bán, rồi mình sẽ bình tĩnh thư thả đạp xe đến Nhã Nam Thư Quán với hy vọng được giảm giá vài chục phần trăm. Có người cũng quá muốn biết nội dung tập 4 nên đã đọc nguyên tác tiếng Hoa và kể sơ lược nội dung trên FB, tuy mình đã đọc qua và biết kết cuộc rồi nhưng sự nôn nao muốn cầm quyển sách trên tay vẫn ko giảm đi chút nào. Nói thì có vẻ thậm xưng, nhưng chỉ cần thế giới vẫn còn những quyển sách giấy hay thì mình sẽ ko bị cảm thấy cô đơn.

Giờ mình thưởng thức sắc màu cuộc sống tiếp đây (cách nói hoa mỹ của đọc sách xem phim đó mà). Những lo toan về vận mệnh hành tinh này, về vận mệnh bản thân này – xin tạm thời dẹp qua 1 bên. Chuyện gì phải đến thì sẽ đến, còn nếu số phận đã định trước là sẽ có 1 cuộc sống xuôi thuận hạnh phúc thì chắc chắn sẽ xuôi thuận hạnh phúc, lo nhiều quá sẽ gây mất ngủ và da bị xấu chứ có ích gì đâu.


(Sea, 1-8-2016)