lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014

Goodbye my 1st workplace

Ngày mai là ngày cuối cùng mình làm việc ở 1st workplace. Muốn viết 1 ít để bộc bạch tư tưởng nhè nhẹ trong đầu. Tranh thủ viết lúc này vì tối mai sẽ lại đi học Event về trễ, chỉ muốn lăn ra nhớ đến chị, sau đó vừa cười vừa ngủ / hoặc cười & hơi bị khó ngủ ^_*

Lúc mới đi làm (tháng 7-2012), mình đã viết bài O.L (office lady) miêu tả cái sự vui mừng thích thú of mình khi trở thành quý cô văn phòng. Đến tháng 12-2012, hình như đã hành động theo cái câu “chắc chuyển sang yêu con gái quá đi” of mình, & rồi chuỗi ngày vui thiên đường & buồn địa ngục cứ liên tục tiếp diễn. Đã có lúc muốn chết. Đã có lúc muốn nghỉ việc, đi nơi nào đó thật xa để rời xa TP nơi có người con gái đầu tiên đề nghị là “mình yêu nhau đi”. Giờ đã ko còn muốn đi xa – đó là 1 hành động chạy trốn, vì cảm xúc đã trôi hết theo nước mắt. Giờ đã biết sống chậm chút xíu, mỉm cười với tình cảm dịu dàng hiện tại, & cảm thấy đủ đầy cho mỗi ngày :-) Dù ko cho phép bản thân nói với Mắt Nâu câu này “Giờ thì em đã rời khỏi nơi chốn có chị rồi đó!” nhưng thực sự thì trong đầu đang âm vang câu đó mấy bữa nay!

Đá hiếm màu đen thương yêu của em, trong toàn bộ bối cảnh (chứ ko phải chỉ trong 1 khía cạnh nào đó), chị đã giúp em rời xa nơi chốn mà em từng muốn bỏ đi vĩnh viễn. Chị đã giúp em có cơ hội đặt chân lên con đường thử thách thú vị mà em muốn. Công lao of chị rất lớn, & điều tuyệt vời nhất là chị làm mọi điều cho em vì chị thương em ^_^

Bên cạnh sự lo lắng căng thẳng of 1 đứa lần đầu tiên nhảy việc, em ko chối cãi rằng trong mình còn có cảm giác hơi háo hức với công việc mới, với vị trí mới. Chị biết là em luôn mong muốn trở thành quý cô tài giỏi, lịch thiệp, dịu dàng, cương quyết blah blah blah mà ^.^ nên đây sẽ là cơ hội để em rèn luyện trở thành cô gái mình muốn. 1 người bạn từng nói em “Làm công chúa làm gì, làm Nữ hoàng luôn cho ngon. Bản chất of mi là lãnh đạo mà!” Em tin đó là lời thành thật, nên em sẽ suy nghĩ & ứng xử như 1 Nữ hoàng. NHƯNG, Nữ vương của em, xin chị luôn nhớ em là công chúa nhỏ bên chân chị, ngước nhìn chị để chờ được hôn, nhé ^.^



Hong lãng mệnh nữa đâu, vừa làm xong cái ảnh nhỏ nhỏ tặng chị, tuy rất amateur nhưng nó có ý nghĩa với riêng 2 ta. Sắp tới là kỷ niệm 6 tháng chúng ta quen biết – yêu thương nhau, chị muốn làm gì để kỷ niệm đây hở? ^.^ Chị đừng nói “em phải tự nghĩ ra mới có thành ý” nha >_< Em nghĩ là 1 chuyện, nhưng em muốn chìu lòng chị mà, cho nên (bắt) chị nghĩ rồi chị cho em biết nha, hehe (.^_^.)

Dạo này công việc của chị hình như có vài thay đổi, giờ giấc bị kéo trễ hơn. Em biết là chị mệt, chị vất vả, nhưng em ko / chưa làm gì được cho chị cả….. Ko phải em khuyên chị tìm sự an nhàn, cũng ko dám nói chị “hãy lượng sức mình” – vì điều này chị đã biết, nhưng nếu có điều gì em phụ giúp được thì xin chị hãy chỉ dẫn & thẳng thắn yêu cầu em, nha.

Ôi lạc đề rồi.. Trở lại với title of this article, hiện giờ mình chưa ổn định, nhưng 20-11 này, nếu công việc + tài chính đã ổn thì mình nhất định sẽ trở lại trường ĐD thăm thầy cô, thăm những con người đa dạng thú vị đã giúp mình hiểu thêm về cuộc đời trong bước đầu bỡ ngỡ. Khi ra đi, xét kỹ lại thì niềm vui nhiều, nỗi buồn ít & hầu như đã biến mất. Thật tốt khi những gì đọng lại toàn là điều tích cực + lạc quan. Xin chúc lành cho tất cả những ai đã giúp đỡ, quý mến Biển – còn những ai ko ưa Biển thì Biển xin phép coi như các người ko tồn tại trên đời, nhé ^,,^

Ra đi, điều mình lo lắng ko phải là những người ở lại, mà là chó mèo ở đó!!! Tụi nó quả thật rất đáng thương. Dường như mấy ngày nay tụi nó linh cảm được mình sắp đi nên cứ quấn quýt suốt. Ai nói chó già ko thể có đôi mắt trong veo? Mình đi rồi, ai sẽ vuốt ve & thay nước uống sạch cho tụi nó nhỉ :-(  Nếu mình có 3 điều ước, 1 trong 3 điều sẽ được ước như sau: ước gì toàn bộ người & vật trên thế gian sẽ ko còn đau khổ nữa. Mẹ mình nói nếu Thiên đường tồn tại nơi hạ giới thì con người đâu biết trân quý Thiên đường nữa – nhưng đối với mình, kiếp sống ngắn ngủi lắm, cần gì phải tìm đau hoặc đem nỗi đau cho người / vật khác? Thôi được òi, mai mốt có xương gà thì mình sẽ chịu khó đạp xe đến trường để mang cho tụi cún tội nghiệp đó…..

Đi nghỉ sớm thôi, trước mắt còn nhiều việc phải làm. Có ra đi mới biết thì ra trước giờ mình sống cũng được lòng nhiều người lắm. Em sẽ luôn chân thành + khôn ngoan, & cố gắng hết mình như lời chị dặn, nhé đá hiếm màu đen của em ♥♥♥

Sẽ gặp lại vào 1 ngày ko xa, trường ĐD quen thuộc ạh..

(written by Sea
Wed. September 17th 2014

. . . Thurs. 18-9-2014, chính thức nghỉ làm ở ĐD. . .)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét