Sau chuyến đi Bến Tre về thì viêm xoang tái phát khá nặng, tuy ko bị nhức đầu
nhưng mũi trái nghẹt cứng, hễ xức dầu thì bị chảy mũi. Ko tưởng tượng được là
trong xoang mũi lại chứa lượng nước nhiều đến thế. Trong 1 buổi sáng mà xài 6
miếng khăn giấy rồi. Cứ xức dầu nhiều như này thì chẳng bao lâu da quanh mũi sẽ
bị phỏng, mặt mày thì phờ phạc cho coi. Ko muốn than với Chị vì Chị cũng đang bệnh.
Hầu hết mọi người đều thích người yêu mình tươi tỉnh sáng láng chứ đừng bí xị
và sụt sịt liên tục, nên Biển ko muốn Chị cứ phải nhìn thấy 1 con cáo non bí xị
và sụt sịt liên tục :)
Sau 1 thời gian luyện tập ngồi xe hơi với Chị và đã dần quen, thì bây giờ
NHỜ bị cấm đoán suốt gần 1 năm mà những kỹ năng ngồi xe và máy bay đã mất hoàn
toàn, sự ám ảnh và căm ghét đối với xe hơi lại bùng phát mạnh hơn xưa, đến nỗi
ko còn muốn đi Vũng Tàu bằng Grabcar nữa, chỉ muốn cùng rong ruổi với Luvias
thôi.
Tháng 9-2017 có lẽ là khoảng thời gian Biển nhận nhiều hàng trang sức từ xứ
sở thần tiên (eBay) nhất. Trang sức giờ đã xếp đầy 1 hộp bánh Trung Thu 6 cái.
Có những thứ Biển chưa từng tưởng tượng là có tồn tại, thế mà có người đã chế
tác ra được và đem bán trên toàn thế giới. Đeo đồ hàng độc trên người và ngấm
ngầm tự hào – đó cũng là 1 loại niềm vui. Mỗi ngày thay 1 bộ trang sức khác
nhau trong vòng 1 tuần tùy theo tâm trạng – đó cũng là 1 loại niềm vui. Có mấy
ai biết được chiếc vòng nhìn thường thường trên tay Biển lại là 1 chiếc vòng ngọc
hải lam chế tác tại Brazil và giá hơn 5trVND đâu :) Biển là biển, ngọc hải lam
là ngọc màu xanh biển >> có phải vì lý do này mà Biển dường như “nhất kiến
chung tình” với nó, và sau 1 ngày đeo trên tay thì cảm thấy ko muốn tháo ra nữa,
hay đây chỉ là tâm lý có mới nới cũ và trọng hàng đắt tiền thôi?
Sau chuyến đi về Bến Tre thì Biển đã nghĩ đến – đang trong bước đầu nhận
nuôi 1 đứa cháu gái 13 tuổi. Chưa biết mọi chuyện có thuận lợi hay ko, quyết định
đó có sai hay ko, nhưng giờ Biển đã có nền tảng tâm lý vững chắc cho bất kỳ việc
gì mình làm. Biển đã thoát khỏi tâm trạng oán hận những ràng buộc mình gặp phải,
hay những con người mình buộc phải sống chung. Biển cũng ko còn quá thèm khát đến
mức đau đớn việc được đi chơi xa với Chị, vì Biển tập sống trong thực tại, và
chuyện đi chơi xa với Chị CHẮC CHẮN sẽ diễn ra trong tương lai, vậy thì bây giờ
cứ tập trung rèn luyện mình trở thành 1 cô nàng đáng mơ ước, để khi đi với Chị
thì Chị sẽ thật vui, thật hài lòng với Biển, vậy đi.
À Biển cũng đã tự tìm được cách giao bánh với số lượng lớn, hoặc giao ổ
bánh kem 1 mình. Chỉ cần 1 cái thùng và 1 sợi thun tốt là ổn.
Mới đọc xong quyển “Kỹ năng buông bỏ” của Leo Babauta, đang bắt đầu đọc “Thôi
miên bằng ngôn từ” của Joe Vitale. Sau khi đọc vài bài viết của Mark Manson thì
Biển cảm giác bạn này khuyên đừng nên đọc quá nhiều sách self-help (chỉ là cảm
giác của Biển, ko rõ có đúng ko), nhưng Biển vẫn thấy sách self-help quả thật rất
có ích với mình (quyển “Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi” quả thật đã khiến
Biển thay đổi), nên cứ đọc thôi hah. Chị Rosie Nguyễn cũng khuyên nên đọc sách
self-help mà.
Đi nghỉ để lát nữa dậy đánh giày và tiếp tục công cuộc trau dồi đầu óc ^.^
(Sea, 21-9-2017)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét