Công nhận càng lúc
càng nhanh đến cái ngày mà Biển ngồi ghi lại những gì diễn ra trong 1 năm. Năm
vừa rồi quả thật rất rất rất đặc biệt, vì K đã bước vào đời Biển và cùng Biển
trải qua năm 26 tuổi đầy hạnh phúc và biến động. Chỉ 1 năm sau, Biển đã ko còn
thích đọc Phan Ý Yên nữa, nhưng quãng thời gian đầy màu sắc vừa qua, cùng với sự
hiện diện của K, sẽ tạo nên dấu ấn không bao giờ quên cho tuổi 26 này.
Thường thì lúc buồn
Biển sẽ viết hay hơn, nhưng bây giờ Biển ko buồn ko vui, hơi đờ đẫn vì thời tiết
quá nóng. Vừa rồi đã pha MỘT BÌNH LỚN cocktail gồm Rhum, Cointreau, water &
ice để tạo cảm hứng viết. Uống ngon hơn Blue Margarita nhưng ko ngon bằng trà sữa
made-by-Sea. Vì hơi đờ đẫn nên Biển chưa biết sẽ bắt đầu kể lại từ đoạn nào của
quãng đường vừa qua.
Sinh nhật 26, đang ở
chỗ làm thì bất ngờ nhận được từ K 1 chiếc bánh chocolate BreadTalk to tướng.
Trước đó đã có 4 hộp kem Fanny được chính K cầm đến dưới trời nắng. Trong vòng
1 tuần, buổi tối Biển đi học Japanese ở Sakura về thì chỉ ăn tối bánh kem +
kem, vậy mà ko hề đau bụng, còn có tăng cân hay ko thì Biển cũng ko rõ nữa, đừng
nhắc đến chuyện tăng cân đau lòng này (~.~) Sở dĩ 1 mình ăn hết bánh kem + kem
vì ở nhà ko ai muốn / dám chia với Biển, ngoài ra vì là quà của K nên Biển cũng
ko muốn chia cho ai khác. Qúa ích kỷ là rứa ^.^
Gần đây, có 1 quyển
sách du ký mà Biển cứ đọc đi đọc lại từ chương 20, đơn giản vì câu chuyện từ chương
20 trở đi quá ngọt ngào, nữ tác giả đã đón sinh nhật 26 tại 1 nơi cách quê nhà
nửa vòng Trái Đất, được người cô yêu tự tay làm chiếc bánh sinh nhật. Câu chuyện
trong sách nhắc Biển nhớ K của Biển cũng đã tặng Biển 1 sinh nhật 26 đáng nhớ
& tuyệt vời, để rồi đây, 1 năm sau, Biển vẫn có thể đón sinh nhật cùng K,
chỉ khác là Biển có thể tự tay làm chiếc bánh & bữa tiệc nhỏ thơm lành ấm
cúng cho cả 2, & tất cả là nhờ K đã khơi gợi + khích lệ Biển.
Uhm, Biển biết sẽ là
buồn ngủ đối với 1 số người nếu Biển chỉ nói về tình yêu, vốn là 1 chủ đề rất
khác nhau đối với những người khác nhau! (hiểu gì ko?) Nên Biển sẽ nói về những
điều khác trong tuổi 26 của mình nhé.
Về công việc, tư tưởng
“tìm kiếm minh chủ” của Biển đã dẫn Biển bước khỏi lối mòn cũ kỹ, dấn thân vào
vài con đường lạ lẫm, & thú thật cũng ko kết thúc tốt đẹp gì cho lắm. Nhưng,
cứ coi như đó là những bài học mà Biển may mắn chưa phải trả giá bằng máu hay
nước mắt. Hiện nay, Biển đang thực hiện 1 “turning point”. Nếu mình ko tin vào
chính mình thì mần răng mà bắt người khác tin mình, nhưng Biển thú thật phần lớn
thời gian là Biển hoang mang & tự hỏi mình làm đúng hay sai, tương lai sẽ
ra sao… Anyway, đã nhiều lần hứa, & bây giờ lại hứa: nếu cả thế giới có
quay lưng với Biển, thì Biển tuyệt đối sẽ KHÔNG quay lưng với chính mình. 頑張ってください、海ちゃん。^.^
Thật tuyệt khi tập bỏ
bớt sự rụt rè, mỉm cười đón nhận những điều mới mẻ của thế giới. Trong năm 26
tuổi, nhờ công việc, nhờ lớp học “liều mạng” đăng ký, nhờ vài cuộc đi chơi “liều
mạng” tham dự, Biển đã quen được với nhiều người RẤT giỏi giang, dũng cảm và
thân thiện. Uh thì cũng biết phần lớn nhân gian quan hệ đều là xã giao, nhưng
Biển thấy vui khi quen được với những người truyền thêm cho Biển cảm hứng sống,
truyền thêm cho Biển dũng khí để làm những điều mà Biển chưa từng nghĩ mình có
thể làm được. Xin cảm ơn :)
Vài lần, đi trên con
đường 1 chiều đến chỗ làm đầu tiên, ko khỏi nhớ lại mình đã từng nghĩ chắc chẳng
bao giờ cười được nữa khi đạp xe trên con đường này, nhớ lại mình đã từng vừa đạp
xe vừa chảy nước mắt khi tim & não cứ luôn nhắc nhở rằng tình cảm này ko thể
có 2 chiều. Nhưng, giờ thì bình thản đạp xe trên con đường cũ, cười nhẹ với sự
dễ vỡ của hồi xưa, & càng cảm thấy biết ơn K vì đã giúp Biển trở thành 1 đứa
tự tin vui vẻ của hiện nay. Giờ thì đã có thể đứng dưới nắng, giơ 2 bàn tay “tiểu
thư” lên nhìn & mỉm cười, ko còn tự hỏi tại sao tay nhỏ bé này mãi mà chẳng
mang lại hạnh phúc cho chủ nhân. Hạnh phúc đã có, có nhiều, nhưng chủ nhân vẫn
còn tham lắm, cứ muốn có thêm nữa..
Năm 26 tuổi, lần đầu
bước lên máy bay, lần đầu đến quốc gia khác, lần đầu tắm biển ở đảo, lần đầu được
dẫn đi ăn bạch tuộc sống… “Cái gì cũng phải có lần đầu”, uh thì mong rằng những
điều trên sẽ diễn ra N lần nữa. À, phải kể đến cả lần đầu được K chở đi chào phụ
huynh ngay mùng 1 Tết. Cảm giác được chia sẻ cuộc sống, được coi trọng, được
yêu từ những chi tiết nhỏ nhất sẽ trở thành hành trang tinh thần để nâng đỡ Biển
bây giờ & sau này. Có cụm từ “sau này” vì Biển vốn là người bi quan lắm,
nhưng lâu lâu cũng phải nhìn đời qua lăng kính màu xanh chứ, phải ko? ^.^
Vẫn chưa quên giấc mơ
trở thành tỷ phú sau 30 tuổi, nhưng trước mắt Biển sẽ nỗ lực để thực hiện bước
chuyển đổi quan trọng trong đời mình. Uh thì có nhiều lo lắng, nhiều khoảnh khắc
ngồi nhìn xa xăm (nghe sến chưa) nhưng giờ đâu còn lựa chọn nào khác. Biển chắc
chắn sẽ thành công, cố lên nha Biển ^.^
Thoai ghi vài mơ ước
cho tuổi mới nhen:
1_ Được làm việc
trong bếp bánh
2_ Đi phượt Vũng Tàu
bằng chiếc Mưa màu xanh
3_ Trở thành cộng tác
viên hoạt động tích cực cho ICS
4_ Hôn người yêu ở
nơi công cộng
Thoai ghi ít thoai,
ghi nhiều quá làm ko hết!
Chú thích cho bức ảnh
chụp sáng nay: Hoa mẹ lượm cho, balo tí hon mua năm ngoái ở 1 khu vui chơi có
nhiều hoa sen.
. . . em chỉ là cô
cáo non mắt ướt, thơ thẩn bên hoa, nhớ người yêu. . .
二十七歳の誕生日 おめでとう御座います、海ちゃん。
Happy birthday 27,
Sea-chan ^_^
(Sea, 13-5-2015)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét