Rốt cuộc cũng đã đọc xong
bộ tiểu thuyết Trâm. Đọc hết quyển 4 trong vòng 3 ngày. Sách chưa xuất bản
nhưng mê quá nên đã tìm bản dịch bằng Google trên mạng đọc đỡ, vừa đọc vừa tận
dụng hết kiến thức Kanji để dịch ra, kết quả vẫn hiểu được, vẫn có cảm giác thỏa
mãn như khi đọc bản dịch chính thức của Tố Hinh.
Vừa đọc vừa cười cứ như đó
là chuyện của chính mình. Đến những dòng cuối chương 20 (quyển 4), tự dưng có
nước muối trong mắt. Miệng chợt thốt thành tiếng rằng, Tình yêu quả thật rất
tuyệt vời. Dù nó có thật hay không, dù ta có nhận được nó trong cuộc đời này
hay không, thì nó vẫn rất tuyệt vời. Có thể vì người yêu mà hiến dâng tâm hồn, có
thể vì người yêu mà trao tặng những gì xuân sắc nhất của cuộc đời, có thể vì
người yêu mà không tiếc từ bỏ cả sinh mệnh __ và nếu người ấy cũng chấp nhận
thì dù cuộc đời có ngắn ngủi cũng rất xứng đáng. Rất đáng.
Haizzz, chỉ có 1 điểm băn
khoăn là, sau khi ráng đọc bản dịch què quặt bằng Google thì tự dưng lại thấy
tiếng Hoa khá hay! Thật ra nếu đã thích Kanji của tiếng Nhật tức là cũng thích bộ
chữ viết của tiếng Hoa, vì Kanji là chuyển thể từ tiếng Hoa. Nhưng trong bối cảnh
Tung Cụa đang ra sức làm chủ thế giới, giờ mình quan tâm đến tiếng Hoa thì có
ích lợi gì. Nếu có xâm lược thì họ cũng giết mình như thường. Nhưng quả thật nếu
có thể nói ra những câu kiểu như “Thanh phong minh nguyệt, cùng chân mệnh ái
nhân tiêu dao tiên sơn vân hải, quả thật là xuân phong đắc ý” (ặc, tại hạ xin dịch
nghĩa là “Gió xanh trăng sáng, cũng người thương dạo bước qua núi tiên biển
mây, quả thật lòng rộn rã như đón gió xuân”).
2 bộ tiểu thuyết trinh
thám cổ đại nức tiếng là “Trâm” và “Liên Hoa Lâu” cũng đã đọc hết, thôi thì từ
nay chăm chỉ chuyên chú vào việc học tiếng Nhật trở lại, cố gắng ko xao lãng nữa
nhé ^.^
À dù sao thì vẫn thích Lý
Thư Bạch hơn Bạch Tử Họa, lý do thích hơn thì nhiều lắm, ko viết ở đây đâu.
(Sea, 1-10-2016)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét