Chiều thứ bảy, ở lại chỗ làm, cúp học, ngồi viết bài tự mừng
sinh nhật 26. Buổi trưa ham vui nên không ngủ, hiện giờ đau đầu + run tay, chỉ
có thể gõ phím nhưng 0 thể đạp xe. Vì là bài viết mừng sinh nhật nên ít ra cũng
phải thành thật với bản thân / chưa kể thành thật với những ai vô tình hoặc cố
ý đọc nó.
Vậy là thấm thoát mình đã hiện diện trên cõi đời này được
26 năm rồi. 1 con số không lớn nhưng cũng không nhỏ. Thôi thì bắt đầu tổng kết
lại năm 25 tuổi nhé.
__ CÔNG VIỆC : Vẫn làm ở chỗ cũ, hôm nọ tình cờ mới biết đã
được tăng lương từ tháng 8 năm ngoái. Tăng ít đến tức cười. Tuy cười, nhưng
mình không oán trách phê phán gì cấp trên cả. Làm trong ngành giáo dục thì
lương bổng & chế độ phúc lợi nó phải khác ngành kinh doanh. Khi nào mình đủ
tài giỏi để tự vươn lên, lúc đó mình sẽ có quyền nghĩ đến mức lương cao hơn ^_^
Nhưng có lẽ mình phải nghiêm túc + dũng cảm hơn nữa để dấn
thân vào những lĩnh vực mà mình thật sự thích, thay vì duy trì hoàn cảnh an
toàn như hiện nay. Ở nhà cứ nói con rất may mắn, bây giờ ra trường rất khó xin
việc đúng chuyên ngành, ở nước ngoài cũng thất nghiệp như rươi (!) – liệu mình
có quá ngu khi từ bỏ sự may mắn of bản thân để bước vào 1 tương lai vô định, bấp
bênh? Mình nghĩ nếu mình làm vậy thật thì cũng ko thể gọi là ngu, vì chắc chắn
mình sẽ suy xét + có chút mạo hiểm khi quyết định làm vậy.
Dù sao cũng nên khoe khoang 1 chút. Sau gần 2 năm đi làm
thì đã sắm được 2 thứ khá hầm hố & xa xỉ đối với mình : Apollo piano &
Yamaha Luvias, chưa kể những thứ linh tinh khác (linh tinh nhưng cũng xa xỉ ko
kém!!!) Cây đàn cứ như 1 người anh lớn
trầm lặng, luôn ở đó để những khi mình mỏi mệt, cần dựa dẫm hoặc khóc lóc thì đều
có thể tìm về với “anh”. Còn Luvias sẽ là 1 người em gái tomboy mạnh mẽ, luôn
chờ mình & chở mình trên mọi nẻo đường. Thôi vậy cũng được, dù Biển chả có
cung / mạng / hành / tuổi nào thích hợp thì Biển cũng sẽ thoả hiệp được với cuộc
sống 1 mình, lấy vật chất làm niềm vui.
__ HỌC HÀNH : Sức khoẻ + tình trạng ham vui of bản thân đã
khiến mình mãi cũng ko lấy được bằng N2. Lần này sẽ thi lại N3 vì bằng cũ đã hết
hạn, rồi tháng 12 sẽ thi N2 lần thứ 5. Cố lên Biển (^.^) Tú Xương giỏi vậy mà
còn thi 8 lần, Biển thi 5 lần sẽ được mà. Cố gắng lên (^.^)
Đôi lúc cũng hơi gợn buồn khi mình tư vấn, dịch hồ sơ cho
bao nhiêu người đi du học trong khi bản thân chưa từng bước lên máy bay. Thoáng
tự ti chút thôi, rồi lại bình thường trở lại, vì mình hiểu mỗi người có hoàn cảnh
& số phận khác nhau. Đi du học chưa hẳn là giỏi, chưa chắc khi về có thể
công thành danh toại, làm rạng danh cho bản thân & đem lại tự hào cho gia
đình.
Tóm lại là Biển muốn gì thì Biển phải nỗ lực đi Biển ơi. Ko
có gì trên trời rơi xuống nếu ta ko tìm kiếm hoặc tự tạo ra nó. Nhắc lại : cố gắng
lên nhe Biển ^.^
__ TÌNH CẢM : (Coi bộ chuyện này luôn có rất nhiều cái để
nói, chiếm 98% không gian blog, 98% thời gian & đầu óc of bạn Biển. Thật là
tệ mà!)
Ko nhắc lại chuyện quá khứ nữa, đã viết nhiều, buồn nhiều,
khóc ko nhiều bằng lúc yêu Mắt Nâu… nhưng vì “ko nên hâm lại café, vì nó sẽ bị
đắng” – mình cũng sẽ ko nhắc lại chuyện đã qua. Nhưng mình đang lấn cấn với
chuyện hiện tại.
Rốt cuộc là Biển đang làm gì đây?
Biển biết là Biển sai, Biển có lỗi với 3 người : với chính
mình, với chị, & với cô ấy. Nhưng chẳng lẽ bây giờ Biển kêu chị chấm dứt
chuyện này? Biển làm được chứ, nhưng Biển chưa làm.
Tình cảm phải được đáp trả lại bằng tình cảm. Biển nghĩ chị
hiện tại ko phải là 1 người thiếu thốn tình cảm, nhưng cách chị đối xử với Biển
khiến Biển KHÔNG thể nào nghĩ rằng chị đang lừa tình. Chị ko cần làm vậy với Biển.
Nếu chị muốn, sẽ có nhiều cô gái sẵn lòng nhắm mắt trao thân. Cho nên, Biển
đang tự huyễn hoặc mình với suy nghĩ là : chị thật sự có chút tình cảm với Biển.
Biển rất sai trái – khi Biển đối xử ngọt ngào ngoan ngoãn với
1 người đã có vợ. Về tình & về lý, Biển ko được làm như vậy, nhưng vì chị
quá tốt với Biển, quá cưng chìu Biển, & Biển muốn đáp lại, & khi đáp lại
thì Biển đã vi phạm mọi chuẩn mực đạo đức of bản thân. Khách hữu tình để đi
chung 1 đoạn đời sao? Vậy khi ko đi chung nữa thì sao? Biển sẽ ôm 1 núi kỷ niệm,
chỉ biết khóc khi hồi tưởng lại những tháng ngày chị đã làm Biển cười? Nhìn thẳng
vào sự thật : đây là 1 mối quan hệ ko có tương lai.
Thật tệ khi sau 1 buổi trưa rất vui, giờ Biển ngồi đây viết
những dòng này, chẳng khác gì đặt dấu chấm hết cho 1 mối quan hệ tốt đẹp. Nói
thiệt nha, Biển rất buồn, & Biển đang khóc khi viết, nhưng Biển ko thể tiếp
tục ru ngủ bản thân, tiếp tục hưởng thụ sự vui vẻ này mà ko nghĩ đến tình cảnh
of 1 người phụ nữ khác. Nếu Biển là cô ấy, Biển tuyệt đối ko muốn người-yêu-mình
chú ý đến 1 cô bé khác, quan tâm chăm sóc 1 cô bé khác… Nói gì thì nói, người
thứ 3 luôn là kẻ có lỗi. Ngay cả Agenlina Jolie – 1 nữ diễn viên lừng danh thế
giới – vẫn là người có lỗi khi đã giựt Brad Pitt ra khỏi vòng tay của Jennifer Aniston, thậm chí khi cặp đôi kia đang là vợ
chồng nữa chứ.
Qùa của chị - Biển vẫn đang dùng. Kem Fanny – Biển còn chưa
nhìn thấy mặt mũi nó ra sao, dù là đã đem về nhà rồi. Sách của chị - Biển vẫn
chưa đọc hết. Nhưng Biển thật ko biết, sau bài viết này thì mọi chuyện sẽ ra
sao. Ở đời có bao nhiêu nhà văn sẽ đẩy người hâm mộ ra xa mình nhỉ? Chắc là có
mình Biển thôi.
Chị àh, Biển có giống 1 “tình nhân nhỏ bé bí mật” không vậy?
– Biển thấy có đó.
Thật ra, mình định nhân dịp sinh nhật 26 sẽ add FB Mắt Nâu
trở lại, & sẽ ko unfriend chị ấy nữa (mình đã 3 lần add & 3 lần unfriend
chị ấy rồi). Nhưng cách đây 3 ngày, qua 1 đoạn chat đơn giản ngắn ngủi, mình chợt
hiểu rõ – hiểu rõ – lý do vì sao mình cứ buồn hoài dù ko còn yêu chị ấy. Lý do
nói ra thì dông dài lắm, ai có nhu cầu nghe thì mình sẽ kể, chứ ko viết ra ở
đây làm chi, nhưng mình đã quyết định sẽ ko add FB chị ấy nữa, & sẽ THẬT SỰ
cố gắng ko liên quan đến cuộc đời chị ấy. Có những điều, những lời nói, những
cách hành xử mà người ta cho rằng nó bình thường – nhưng thật ra nó rất tàn nhẫn,
& mình thì đã thề sẽ ko để ai khiến mình khóc nữa, nên mình sẽ tránh xa sự
tàn nhẫn vô tư của Mắt Nâu.
Từ nay, sẽ ko cố gắng chứng tỏ bản thân, ko quyết liệt nghĩ
đế chuyện come-out nữa, nhưng sẽ làm 1 chuyện kỳ quặc để tự mừng SN mình : thiết
lập tình trạng hôn nhân thành “In a relationship” trên FB, đơn giản chỉ để đừng
ai tăm tia mình nữa. Chị àh, Biển mệt rồi, tình cảm lứa đôi là thứ Biển vĩnh viễn
ko thể chạm vào, nên thay vì lên chùa trên núi để tu, Biển sẽ tự “xuống tóc” bằng
cách cắt đứt mọi cơ hội có thể đến với Biển.
Giờ thì Biển hiểu rồi, cách nhau mười mấy năm cũng ko thành
vấn đề, nhưng vấn đề là chúng ta KHÔNG ĐƯỢC làm cho ai buồn cả. Mình là phụ nữ,
người khác cũng là phụ nữ, mình biết buồn & biết đau thì mình nên cố gắng
tránh cho phụ nữ khác ko bị buồn + đau.
^_^
Chị àh, em thật sự không muốn đánh mất 1 người yêu mến em,
nhưng em không làm khác được. Xin chị thông cảm cho em, & đừng buồn em,
nha.
Chị cũng hiểu vì sao em nói ko quan tâm đến chuyện chúng ta
có khắc nhau hay ko, vì dù tương sinh hay tương khắc thì chúng ta vẫn chỉ là 2
đường thẳng song song thôi.
Ko biết viết gì nữa nên ngưng ở đây. Lát em sẽ về nhà, chế
ra 1 câu chuyện để nói dối, & ăn kem Fanny – để rửa xe mới & mừng SN
luôn (nhưng em biết trước là mình ko nói dối được). Em xin cảm ơn chị lần nữa, cảm
ơn tình cảm của chị. . . . . Cảm ơn đã giúp em hiểu được thế nào là được yêu thật
sự. . . . . Em cảm ơn. . . . .
Happy Birthday to me, crying Sea.
(Saturday
May 10th 2014
.
. . 40 ngày sau khi quen biết HTK. . .)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét