lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Ba, 14 tháng 3, 2017

14.3.2017

2 ngày 13 và 14/3/2017 có vài điều đáng nhớ nên muốn ghi lại.

Sáng 13 có hẹn với Chị, dắt em Luvias ra khỏi nhà thì đề máy ko nổ. Ngậm ngùi nhờ ba đẩy trở vào, nghĩ rằng chắc chuột cắn dây điện. Mấy tuần nay trong nhà xe khá nhiều chuột, con nào con nấy to bằng tay bạn Biển (từ cổ tay đến gần khuỷu tay), bò nghênh ngang cả trên lò nướng (đã được phủ bạt). Trưa dắt xe đi sửa, tuy đường chim bay chỉ khoảng 100m nhưng cáo đi bộ và dắt chiếc xe 110kg cũng mệt run tay run chân. Bác sửa xe rất tử tế, lấy ghế cho ngồi, bật quạt cho mát, sửa xong ngon lành cành đào chỉ tốn 40k thôi. Vẫn còn tiếc sao lúc đó ngớ ngẩn lẩm cẩm quá mà ko gửi bác 50k luôn.

Đi đổ xăng và chạy qua thăm Chị. Nói chuyện ít thôi nhưng vui. Chẳng muốn cứ phải lén lút và giành giật chút ít thời gian đi gặp Chị như vậy, nhưng hoàn cảnh bắt buộc thì phải chịu thôi. Dù sao ko phải xa cách mấy tỉnh hoặc Bắc –Nam cũng là may rồi. Em sẽ cố gắng nhẫn nhịn và hết sức trân trọng mối quan hệ này, nhen chị.

Chiều, lần đầu thử làm hoành thánh chiên. Nhân gồm có thịt xay, carot bào, đậu hũ trắng dầm nhuyễn, trứng gà, ta nói nó vừa mềm vừa ngon, thêm lần này nêm nếm rất chuẩn nên rất nhon. Ko hiểu sao người nhà ko thích cho taufu trắng vào nhân, trong khi mình thì thấy nó vừa làm cho nhân mềm hơn mà ko bị béo như mỡ (nhân nhiều mỡ cũng mềm nhưng béo), bên cạnh đó taufu là thực phẩm chứa lượng omega-3 nhiều xếp thứ 2 sau cá hồi, vậy mà ở nhà chỉ có mỗi mình thích ăn. Hoành thánh chiên rất nhon, ăn với tương cà Cholimex cực kỳ hợp. Hồi trước thích tương cà Heinz nhưng từ lúc làm quen với Cholimex thì thích nó luôn. Tuy hãng Heinz đã điều chỉnh công thức sản phẩm cho phù hợp với mỗi địa phương, nhưng cá nhân mình thấy tương cà Heinz vẫn nhiều chua nhiều mặn, trong khi tương cà Cholimex thì ngả sang ngọt nhiều hơn, phù hợp với khẩu vị miền Nam VN. Ôi mà lạc đề sang tương cà rồi. Nói túm lại là hoành tháng chiên rất rất nhon, ko thua gì hoành thánh của hàng đồ chay gần nhà hay bán vào ngày rằm. Làm được món này, lòng có chút buồn vì ko biết đến bao giờ mới có thể làm cho Chị ăn. Còn bạn Bánh thì đã hẹn rồi, hôm nào làm nữa sẽ mời bản tới nhà rồi chiên cho bản ăn.

14/3 là White Valentine (do người Hàn nghĩ ra). Mình chẳng nhớ gì về ngày này, chỉ là sáng tự nhiên có hứng thú ghé hàng quần áo ngoài chợ mà mình đã tăm tia từ tháng 12 năm ngoái. Ko ghé thì thôi, ghé thì tiêu ko ít tiền. Chọn được 3 cái áo rất đẹp và rất hợp với mình, coi như trung bình mỗi cái 200k. Thật ra nếu là con triệu phú thì chắc mình đã chọn nhiều hơn và ko phải đắn đo gì cả. Mình rất thích tủ quần áo, phải nói là gian phòng để quần áo của cô nữ chính trong phim Sex And The City. Theo mình ước tính thì phòng đó ngang 2m dài 3m, 2 bên là 2 hàng tủ âm tường chứa quần áo và trang sức, cuối phòng là 1 kệ giày 5 tầng kéo hết chiều ngang gian phòng, giữa phòng là 1 băng ghế đệm để ngồi mang giày hoặc để ngồi nghĩ xem nên mặc gì. Mình nghĩ mình ko phải “cô gái vật chất”, mình cũng duy tâm lắm chứ ko duy vật, nhưng mình rất rất rất rất thích có 1 phòng đậm chất fashionista như thế, trong tương lai nếu có khả năng, mình nhất định sẽ biến nó thành hiện thực.

Trưa ngủ dậy thì quyết định cùng chiếc Mưa màu xanh rong ruổi trên đại lộ Võ Văn Kiệt. Từ năm ngoái khi được bạn Bánh chở trên đó, mình đã thắc mắc ko biết nếu từ Q1 đi thẳng hoài đại lộ đó thì sẽ đi được đến đâu, thế là hôm nay mình chạy từ chân cầu Khánh Hội, định là đến Ng Tri Phương sẽ quẹo để về, nhưng đến Ng Tri Phương thì mình ko nhìn thấy tên đường và chạy vượt luôn thêm khá nhiều km. Đến khi thấy đường Phạm Phú Thứ thì mình bắt đầu hơi hoảng và tìm cách quay về. Nghĩ ngợi 1 lúc thì mình quyết định chạy đến khi gặp chỗ quay đầu xe để về bằng Võ Văn Kiệt luôn, thế là phải chạy thêm khoảng 2km nữa đến tận giao lộ với An Dương Vương mới có thể quay đầu xe. Lúc qua cầu Lò Gốm và cầu Rạch Cây thì mình có 50% phấn khích (vì đường xa + tốc độ) và 50% hoang mang (ôi tui đang đi đâu thế này). Lúc quay lại và chạy khoảng 10km thì mình đã thấy đường Ng Tri Phương và quẹo để về, mừng ghê.

Mục đích của chuyến ra khỏi nhà trưa nay là để ghé nơi bán sách của NXB Trẻ trên đường Lý Chính Thắng để mua những quyển mới ra của bộ Horrible Science, nhưng khi tìm được đường về rồi thì mừng quá chạy về luôn mà ko ghé mua sách, dù có đi ngang cửa hàng sách! Bạn Biển đáng chán ghê hỉ. Đợi lần sau đi mua sách thì kết thúc đợt giảm 30% rồi!

Sẽ nhiều lần nữa cùng em Luvias đi lại tuyến đường hôm nay, và đi vào những đường nhánh từ đại lộ Võ Văn Kiệt. Tự nhiên nhận ra hôm nay mình đã thực hiện được 1 trong các mơ ước lớn của mình đó chứ. Cứ cố gắng và kiên định, chân thành và nỗ lực, chắc sẽ thực hiện được mọi giấc mơ của mình mà, hén Biển. Sau chuyến đi, dùng trang web http://www.gmap-pedometer.com/ để đo số km đã đi được: khoảng 30km cả đi lẫn về, tính ra cũng xa cỡ đi chùa Bửu Long rồi chạy về. Hình như sau vài lần đi chơi xuyên trưa với Chị thì mình đã quen với việc dùng sức trong 1 khoảng thời gian dài (vài tiếng!). Hồi trước nghĩ đến chuyện lái xe liên tục 30km chắc sẽ mệt lắm, nhưng hôm nay đã làm được mà ko mệt như mình tưởng, dù bây giờ khi đang gõ những dòng này thì rất là đuối, hehe. Mai mốt sẽ thử chạy đến vòng xoay Mỹ Thủy xem sao, hehe.

Cách đây khoảng 2 tuần, ngay từ khi xem tập đầu tiên của bộ phim Họa Sĩ Gió thì tay nghề vẽ dường như được đánh thức trở lại. Đột nhiên cảm thấy cầm bút vẽ là 1 điều dễ dàng như thở, thế là bắt đầu vẽ những bookmarks thật đẹp để tặng xung quanh. Cũng đã vẽ xong 1 bức tranh cỡ postcard để tặng Chị, chắc chắn Chị sẽ rất bất ngờ thú vị với nội dung của nó. Nói đến chuyện tự dưng thích vẽ trở lại, và vẽ đẹp nữa, thì lại phải cảm ơn bạn Bánh. Chính bạn ấy đã giới thiệu bộ phim đó cho mình. Sẽ vẽ tặng bản vài cái bookmarks theo chủ đề bản yêu thích.

Mục tiêu của năm 2017 này là
+ Ít nhất mỗi tuần đọc được 1 quyển sách và ghi chú lại tựa đề, tác giả
+ Làm được các thể loại bánh mì do cô Linh Trang dạy
+ Cùng em Luvias khám phá thêm nhiều tuyến đường mới
+ Giảm còn 55kg
+ Nghiêm túc xem xét việc theo học trường y Lê Hữu Trác

Các mơ mộng ko biết khi nào thành hiện thực là
+ Đi Vũng Tàu bằng Luvias
+ Đi Singapore cùng Chị
+ Có 1 chiếc giường king size và có thể cùng Chị lăn lóc trên đó

Giờ mệt rồi nên đành gác lại bộ phim muốn xem. Niềm vui cuối ngày là vừa download được 3 quyển ebooks trong bộ Tứ Thư Lãnh Đạo thay vì tốn tiền mua sách giấy. Thật ra ôm sách giấy đọc cùng 1 tách mocha sữa thật to vốn là 1 niềm vui lớn, nhưng sách giấy của bộ này dày nặng, ko thích hợp để mang đi du lịch, cho nên đành hài lòng với ebooks. Thiết nghĩ bây giờ mà đi du lịch, chắc chỉ cần em Sony Z5 Dual là đủ, hehe.

Chúc Biển ngủ ngon và sớm thực hiện được các mục tiêu cũng như mơ mộng của Biển


(Sea, 14-3-2017)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét