lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

No Title 27


Tạm thời 0 thể đụng đến FB nên sẽ viết lên blog, nếu quá rảnh thì sẽ viết mỗi ngày cho đến khi nào bớt bớt đau đầu thì ngưng. Dù sao cũng lỡ coi Internet như thế giới thứ 2, bỏ 0 được. Có thể trong tương lai, đọc lại, thấy thật thảm hại & xóa, nhưng bi giờ 0 viết 0 chịu được.
Hôm nay ra khỏi nhà, 1 thân thanh y tao nhã! Cột tóc xanh áo xanh quần xanh giày xanh vòng tay xanh, nói chung chỉ còn thiếu nhuộm da & tóc màu xanh nữa thôi. Đùa giỡn nhiều, cười rất nhiều, cười như điên luôn. Cái kiểu cười mà nếu chỉ cần ai làm đau = 1 ngón tay thì sẽ khóc ngay lập tức.
Thì vốn có thói quen tốt là luôn biểu hiện bên ngoài trái ngược hoàn toàn với những gì có trong lòng mà.
Học được 1 câu mới, rất hài : “Bó tay chấm canh”.
Trùng hợp hết sức, tiền bối cùng phòng lựa thật đúng lúc để đề cập & khen ngợi 1 người mà mình đến nhìn cũng 0 dám nhìn!!! Hhmmm….. Haiizz! Thế mà mình còn đủ bình tĩnh để hùa vào khen chung!
Chậc, sao mà ghét cay ghét đắng cái việc cứ phải cong môi lên cười 1 cách dzui dzẻ giả tạo ghê gớm ấy nhỉ. . . Chả muốn xuất hiện trước mắt thế gian với cái bộ dạng tự dối lòng từ A đến Z thế đâu, nhưng vẫn còn là lính quèn nên 0 thể tự tung tự tác chui rút trong nhà mà vẫn “mần” ra xiềng được!!! Ặc, ăn nói mất cảm tình thật.
Giờ thì biết điều gì kinh khủng tương đương với bị phản bội hoặc bị lừa tình rồi : đó là khi niềm vui quyết tâm bỏ mình mà đi, hahaha. Sớm muộn gì cũng đi, trước khi đi còn cho 1 tuần để chuẩn bị tinh thần, có thể nghĩ là tốt bụng 0 nhở?! Có cố mấy mình cũng chả nghĩ được như vậy!
Ngày mai sẽ mặc 1 thân hắc y, lại cười thật tươi & đùa giỡn thật nhiều, hạn chế nhìn ra cửa. Hic, mình hiền khờ đến mức tuy bi giờ rất muốn đập phá thứ gì đó nhưng nếu cho mình 1 chồng chén bát & 1 cây gậy bóng chày thì mình chỉ có thể đứng đó cười mếu thôi! Chán thật.
Đã tự hỏi lương tâm rằng mình chỉ nghĩ cho bản thân hay nghĩ cho người khác. Hii, có lẽ lòng tham quá lớn, cứ cho rằng đã đạt được phần nào cảnh giới “nghĩ cho người khác” nhưng rốt cuộc vẫn là mong chờ được đáp trả. Mình tệ ghê.
. . . . . . . . . . . . .
どうして君はそんな悲しい言葉を言った?
どうして君の自分を悲しくしている?それは必要ではない!!!!!
心の深い隅に過去と思い出を隠すのが易しいと思う?あたしはできない...!本当にできない!
そんな言葉はあたしに向かってるだろうか?そんなに考えるのが恐れ入ります...
君があたしと友達になるか、もっと親しくなるか何か難しくないと思う。
どうして「届かない場所に儚い希望と夢」と言った?本当にそんな言葉があたしに向かったら、それはあたしが大きな嬉しさをもらうと言うことだ。
君が一言だけ話した時、あたし「はい」と言う。
でも、君は一時的な感覚を過ごしてるだけと分かる。とても近い日に君はあたしの事について全部忘れてしまうのが分かる。
男の自尊心が高いと分かって、君はあたしに先に話すのが絶対ないと分かる。でも、あたし図々しい女になって、先に君に穏やかな道路を開ける。行くか行かないか君次第です。
でも、風のような君が永遠に飛んでしまったら、あたしに全部過去の良かった想いをくれて、有難う御座います…
Hhmm, chúc ngủ ngon! Ngủ sớm (trước 12h) đi cho lành!
(written by lovely dog
Monday August 27th 2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét