Tuy đặt ra cho bản thân mục tiêu đọc 1 quyển sách mỗi tuần, nhưng với cuốn Tình
Dục Thuở Hồng Hoang thì thật sự ko thể hoàn thành mục tiêu đó. Cũng giống như
các quyển The Definite Book about Body Language hoặc Why Men Want Sex and Women
Need Love, quyển Sex at Dawn là 1 quyển sách nghiên cứu, khoa học rất khó đọc
và đáng đọc, ko phải loại dâm thư có thể xem lướt rồi bỏ. Có những quyển sách
dù đọc đi đọc lại nhiều lần, ta vẫn ngộ ra những điều mới mẻ mỗi lần đọc lại.
Mục đích của bài viết này ko phải là bình luận về cuốn Tình Dục Thuở Hồng
Hoang. Mục đích của bài viết này là để bày tỏ sự tâm đắc đối với quyển sách, kể
lể 1 chút về những gì Biển đã thấu triệt được. Có thể nhiều thông tin riêng tư
về Biển sẽ được tiết lộ, nhưng nếu người đọc đã là người rất thân thì ko có gì
phải lo, còn nếu người đọc xa lạ thì sẽ ko biết Biển là ai, cũng ko có gì phải
lo luôn.
Đọc cùng lúc 2 quyển, Tình Dục Thuở Hồng Hoang và “Hiểu về đồng tính, lưỡng
tính và chuyển giới”. Tự dưng trả lời được rất nhiều câu hỏi về bản thân. Sẽ
thông qua việc trả lời những câu hỏi về bản thân để nói lên những gì đã lĩnh hội
được sau khi đọc 2 quyển sách đó cùng lúc nhé.
Suốt 1 thời gian khá dài từ tuổi teen đến khi đi làm, Biển nghĩ là mình bất
thường khi dường như bị 1 sự lôi kéo cực mạnh từ phía nam nhân, tức là Biển ko
thể ngừng chú ý tìm kiếm 1 đối tượng thích hợp theo những tiêu chuẩn của bản
thân, và thường xuyên thất vọng khi ko được đáp trả lại. Hơn 10 năm trời, Biển
cho rằng mình là 1 đứa con gái bất thường và đáng xấu hổ, giờ Biển đã hiểu đó
chỉ là có ham muốn cao. Với bản chất sống nội tâm, trí tưởng tượng cao, suy
nghĩ nhiều, khao khát tình cảm và bị kiềm giữ gắt gao ở nhà, ham muốn đó ko được
thỏa mãn 1 cách hợp lý, tốt cho sức khỏe thể lý và tinh thần, mà bị kiềm chế,
nên Biển mới có cảm giác bất thường và vô vọng như thế. __ 1 trong những lý do
khiến Biển bỏ học ĐH chỉ sau 5 tuần, Biển thường giải thích với người khác rằng
“quãng thời gian đó quá cô độc”. Giờ thì Biển đã hiểu chẳng qua ko có ai chỉ dẫn
cho Biển làm cách nào thỏa hiệp với chính mình và phải sống thế nào để đạt được
điều mình muốn, dù những điều Biển muốn ngay lúc đó chỉ là có 1 người yêu, có
vài người bạn, và tiếp thu tốt các môn học ở ĐH – vốn quá xa lạ với 1 đứa mà 12
năm đều đạt học sinh giỏi như Biển.
Giờ quan sát xung quanh, Biển nhận thấy dường như ham muốn của mình thời
cách đây chục năm, nó mạnh mẽ như của 1 tên con trai mới lớn chứ ko phải như của
1 thiếu nữ. Uh thì đúng là ko được kết luận thiếu nữ / phụ nữ thì nên ham muốn
như thế nào và bao nhiêu là đủ, nhưng so với các bạn đồng trang lứa thì Biển quả
thật hơi khác người. Rất may, Biển đã hiểu sự khác người đó ko phải tội lỗi, và
cũng ko còn tự dằn vặt, tự tát vào mặt khi nghĩ đến những ngốc nghếch thời trẻ
của mình nữa.
Nói về ham muốn giữa con người với nhau, về lý do tại sao phụ nữ và đàn ông
từ thời cận đại đến hiện đại (ko bàn đến thời cổ đại, vì thời đó quan hệ giữa 2
giới diễn ra rất khác) vẫn luôn gặp rất nhiều vấn đề trong chuyện kết đôi, thì
phải dẫn đến lịch sử tiến hóa của loài người. Í mà như vậy nghĩa là Biển vô
tình đã đồng ý với thuyết “con người tiến hóa từ loài khỉ”, điều mà chắc chắn
papa nói riêng và Thiên Chúa giáo nói chung sẽ kết luận là báng bổ thần thánh.
Trở lại vấn đề, lịch sử tiến hóa của loài người đã diễn ra từ nhiều triệu năm
trước, trong khi loài người mới chuyển từ săn bắt hái lượm sang trồng trọt từ
vài ngàn năm nay. Bản năng nhiều triệu năm nhoáng 1 cái bị khép vào các lề thói
xã hội vài ngàn năm, đó là lý do tại sao loài người vẫn chưa (và chắc là sẽ ko)
thể thích nghi được với thứ “tình yêu” 1 vợ 1 chồng, hoặc có thể gọi là kiểu phối
ngẫu chỉ với 1 đối tượng duy nhất.
Để Biển cố gắng giải thích đơn giản và ngắn gọn nhất nha, chứ quyển Tình Dục
Thuở Hồng Hoang thì rất dày, nếu viện dẫn hết nội dung trong sách thì Biển ko
có sức để viết!
Khi sống như các cộng đồng săn bắt hái lượm (tức là KHÔNG trồng trọt), loài
người sống theo chế độ mẫu hệ, theo từng nhóm nhỏ, chia đều thức ăn tìm được
cho nhau, ko sở hữu tài sản gì, ko theo chế độ 1 vợ 1 chồng mà nữ giới sẽ kết
đôi với (rất) nhiều đàn ông khác nhau để duy trì và phát triển nguồn gene tốt
cho loài người. Dĩ nhiên họ ko biết việc làm đó của họ gọi là “duy trì nguồn
gene tốt”, họ chỉ làm thế vì nghĩ khi giao phối với người đàn ông khỏe mạnh nhất,
thông minh nhất, hát hay nhất, đi săn giỏi nhất… thì đứa con của họ sẽ thừa hưởng
tất cả những đặc tính đó. Những người đàn ông đó ko coi trọng chuyện ai là cha
của đứa trẻ, tất cả họ đều cùng nhau chăm sóc đứa trẻ, đều biết ơn vì đứa trẻ
còn có những người cha khác, vì lỡ 1 trong số họ qua đời thì họ sẽ yên tâm rằng
đứa trẻ sẽ ko bị bơ vơ.
Biển chưa đọc quyển sách đủ kỹ để có thể kể lại rằng kiểu kết đôi với nhiều
người như vậy có đem lại kết quả tốt như mong muốn hay ko, nhưng cứ nhìn vào những
cộng đồng người được duy trì khỏe mạnh, tiến hóa qua các thời đại, thì sẽ biết
nó có kết quả tốt hay ko. Có nhiều tài liệu học thuật viết rằng, & cũng khiến
nhiều người tin rằng người tiền sử thường chết sớm ở khoảng tuổi 37. Thật ra ko
phải Tất Cả người tiền sử đều lùn và chết sớm. Vì việc giữ gìn vệ sinh chưa được
biết đến nên thai nhi và sản phụ thường mất mạng, và người trưởng thành thì chết
sớm do gặp nguy hiểm bởi thú dữ, nhưng những ai sống sót qua những khó khăn đó
thì sẽ sống khỏe mạnh và sống lâu.
Khi chuyển từ săn bắt hái lượm sang trồng trọt, con người đã bắt đầu sở hữu
đất đai, vườn tược, gia súc, và lúc đó phụ nữ - với khả năng sinh đẻ của mình –
với sức lao động kém hơn đã trở thành 1 trong những tài sản sở hữu của đàn ông.
Ko còn chuyện kết đôi với nhiều nam nhân để duy trì nguồn gene tốt nữa. Vì khả
năng sinh sản quý giá của mình, phụ nữ đã bị tước mất sự bình đẳng và sự coi trọng
như trong chế độ mẫu hệ, và vô tình đã trở thành phái yếu, bị lệ thuộc vào đàn
ông. Ko thể kết đôi với nhiều người tức là chỉ có thể kết đôi với 1 người, và
đó là chế độ 1 vợ 1 chồng.
Viết đến đây, tự dưng Biển nghĩ cuộc “Giải phóng phụ nữ” thật ra chỉ là tái
diễn lại những gì đã diễn ra từ xa xưa, đem đến cho phụ nữ quyền bình đẳng
trong xã hội loài người, được tự do phát triển tài năng hoặc tự do thể hiện /
thỏa mãn khao khát tình dục của bản thân mà thôi. Mà thứ gì thuộc về bản năng tự
nhiên thì ko ai có quyền thóa mạ dè bỉu hoặc cho rằng đúng hay sai. Đúng hay
sai chẳng qua được hình thành trong đầu mỗi người trong bối cảnh xã hội / văn
hóa / giáo dục / tôn giáo… mà người đó lớn lên và lĩnh hội được.
Hic, bắt đầu mệt rồi, thôi trở lại với những câu hỏi về bản thân. Rốt cuộc
thì Biển là dị tính hay yêu nữ, và sẽ phải làm sao với cuộc đời mình? __ Biển sẽ
trả lời theo hiểu biết và trải nghiệm của bản thân, còn đúng hay sai thì phải
nhờ chuyên gia đánh giá.
Giới tính sinh học (sex) và giới (gender): Nữ (Female)
Nhận dạng giới (Gender identity): Nữ
Hành vi giới (Gender expression): Nữ
Thiên hướng tính dục (Sexual orientation): Chủ yếu đồng tính luyến ái, chỉ
đôi khi dị tính luyến ái
Thiên hướng tính dục có tính chất ổn định, những điều Biển tự kết luận ở
trên (Chủ yếu đồng tính luyến ái, chỉ đôi khi dị tính luyến ái) là mức số 5 xét
theo thước đo Kinsey. Hiện nay thước đo này ko còn “đáp ứng được tính chính xác
mà khoa học yêu cầu” (trích lời trong sách), nhưng Biển vẫn dùng nó vì thấy nó
có vẻ đúng với bản thân mình.
Trước 2012, Biển hoàn toàn là dị tính luyến ái (chỉ quan tâm đến nam nhân).
Nếu nói chắc cú như vậy thì tại sao năm 16 tuổi Biển lại có rung động rất kỳ lạ
với 1 chị lớp trên nhỉ????? Đến 2012, vì nhiều lần ko được nam nhân đáp trả
tình cảm, Biển đã vì điều này mà quyết định sẽ chuyển sang thích – yêu nữ nhân,
và cũng mất lòng tin vào Thiên Chúa giáo, vì những lời cầu nguyện của Biển dường
như rơi xuống đáy vực mà ko có bất kỳ đáp trả nào. Gọi là “chuyển sang yêu
thích nữ nhân” nghe có vẻ nông nổi hời hợt, nhưng Biển đã làm điều đó với tất cả
sự chân thành và nghiêm túc. Vì nghĩ rằng yêu nữ nhân thì sẽ ko đối mặt với tất
cả những vấn đề rắc rối như khi yêu thích nam nhân, Biển đã thả lỏng trái tim
mình, dùng 1300% tình cảm để yêu nữ nhân đầu tiên mà Biển “tìm” được, chính vì
vậy khi chuyện ko thành, coi như lần đầu Biển thất tình tồi tệ nhất là đối với
nữ nhân.
Cho nên, Biển ko phải lesbian bẩm sinh, mà là trở thành lesbian do hoàn cảnh
sống đưa đẩy. Nhưng, trong thời gian khẳng định mình đã là lesbian, thì Biển
phát hiện ra mình vẫn có thể chú ý đến nam nhân, nhưng chỉ những cá nhân đặc biệt
nào đó. Vì vậy, khi biết được thước đo Kinsey, Biển đã tìm hiểu và thấy mình ở
vào mức 5. Nhưng mà, dù có là bisexual chăng nữa, Biển đã hứa với Chị rằng sẽ
ko bao giờ để bất kỳ nam nhân nào tiếp cận mình, thì Biển sẽ giữ lời hứa. Chưa
nói đến chuyện xã hội đều cho rằng tình cảm đồng giới rất mong manh và đơn thuần
vì dục vọng, Biển nghĩ khó khăn đối với người trong cuộc là họ phải hiểu được
các khao khát của mình, và biết cách xử lý chúng sao cho có tình có nghĩa, đúng
với nguyên tắc, giá trị và lòng tự trọng của bản thân. Cuốn Sex at Dawn đã giúp
Biển hiểu được lý do / nguồn gốc của những khao khát của bản thân, tuy cuốn
sách ko đưa ra giải pháp (có cuốn sách nào / người nào đưa ra được giải pháp
cho mọi chuyện đâu) nhưng Biển cho rằng hiểu được chính mình là tốt lắm rồi, giải
pháp thì cứ follow your heart (thực chất là follow what I want) và làm những gì
mình cho là đúng, tạm thời cứ vậy đi.
Ôi mệt, hình như mình đã gõ hơn 1 tiếng. Chị ơi, em nghĩ đến Chị. Em đã giải
tỏa được khá nhiều điều trong những băn khoăn của mình. Em từng nói câu này rồi
nhưng giờ em nhắc lại nha: Dù em đã đối xử hoặc yêu ai khác bằng tất cả sự ngây
thơ của em, thì bây giờ em sẽ yêu Chị bằng tất cả sự trưởng thành của em. Em biết
là mình chẳng trưởng thành bao nhiêu, nhưng Chị có đồng ý không? ^_^
(Sea, 16-4-2017)
Who can say no with such a lovely query :-) If I am your "Chi" I will say yes :-)
Trả lờiXóa