lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Hai, 4 tháng 3, 2013

No Title 33


Monday March 4th 2013

____ 2 năm rồi mới nhức đầu đến mức cần uống Panadol, haizzzz. Nhức đầu quá đi! Chắc là hậu quả of mấy đêm liền thức khuya vừa nhớ người thương vừa coi Conan vừa xếp origami. Chẹp, mình cũng ko đến nỗi bất tài trong việc quản lý thời gian, nhưng đôi lúc thật muốn có 30 tiếng / ngày để làm những gì mình thích!

____ Đi làm đầu giờ chiều, ngang qua 1 chiếc xe quen thuộc có dán gương mặt cười đằng sau, tự nhiên mỉm cười, đưa tay vuốt chiếc xe 1 cái. Ko biết bao giờ mới được ngồi trên nó 1 lần nữa.

____ Đã cố gắng làm 1 nice girl, luôn giữ thái độ thanh lịch nhã nhặn, thế mà vẫn đụng phải những tên nam giới khó ưa. Ko phải đàn ông nào cũng có tư tưởng rộng rãi, biết gạt bỏ bản ngã of mình để đối xử với người khác. //// Dạo này đang theo học piano với “thầy” (lớn hơn mình có 1 tuổi). Vấn đề là “thầy” đó lại là bạn với 1 tên vốn ko thích mình. Mình lo là trong khi “thầy” chưa quen biết mình nhiều mà còn bị tên đó nói ra nói vào thì “thầy” càng ko thích mình. Người ta thích mình hay ko thì chẳng quan trọng, nhưng 1 tuần gặp nhau 1 lần để học mà thái độ 2 bên cứ lạnh như đá thế này thì. . . mất hứng ghê gớm. Piano là 1 nhạc cụ mang đến âm thanh ngọt ngào ấm áp, rất thích hợp để đàn cho người thương of mình nghe, chứ mình chả muốn cứ phải ngồi học với 1 người lạnh lùng như rứa.

____ Thật tình là đang muốn gào thét đập phá quá đi. Đang cảm thấy chán ko tả xiết. Có lẽ mình là người tham lam, sống trong XH hiện đại & vô tình như bây giờ mà vẫn luôn hy vọng về 1 tình yêu chân thành. Tay lúc nào cũng lạnh. Não lúc nào cũng nhớ. Ngồi gần bên mà vẫn cảm thấy rất xa. Tin tưởng vào tình cảm of nhau thì cũng đến mức độ nào đó thôi. Phải làm sao để có thể yêu mến 1 người trọn vẹn nhỉ? & phải làm sao để người ta cũng yêu mến lại mình nhỉ??

____ Ước gì có thể cùng người yêu du lịch bụi ra Nha Trang nhỉ. 2 chiếc honda, 2 balo quần áo & nhiều tiền trong túi. Ngày chạy xe, tối kiếm chùa xin ngủ nhờ, ra đến Nha Trang thì lại kiếm chùa ở, hằng ngày xách nước gánh củi, ăn cơm chay (đương nhiên là ko bắt người yêu ăn chay rồi!), miễn ở gần người yêu suốt là dzui rồi. Hahaha, mình thật thảm hại & hết thuốc chữa thật rồi, chán ghê!

____ Định post cái note này lên FB nhưng ko muốn làm bạn bè thân quen phải lo lắng. Biết rằng họ có lòng tốt, họ quan tâm đến mình nên mới cho mình những lời khuyên chân thành, nhưng có 1 số điều mà họ ko thể hình dung ra, & mình cũng chưa muốn nói (nếu cần thì mình sẽ nói, mặc kệ sau đó cả thế giới có quay lưng với mình hay ko). Nhưng khi chưa được cho phép thì mình vẫn sẽ giữ kín. Haha, đến mẹ mình còn phải thán phục thốt lên “Nhỏ này đúng là biết giữ miệng dễ sợ” :->

____ Chậc, thôi tập trung chuyên môn đây. Coi bộ Panadol có tác dụng rồi.

(written by lovely dog
Mon. March 4th 2013)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét