lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2018

Review sách: Việc máu



(cuốn sách thứ 110 Biển đọc trong năm 2018)

Tác giả: Michael Connelly. Dịch giả: Trần Tiễn Cao Đăng
Thể loại: Trinh thám hiện đại. Điểm: 8.5/10

Đây là quyển sách đến với Biển do có duyên. Một buổi trưa trời mưa âm u tình cờ ghé đường sách TPHCM, bước vào gian hàng sách cũ sách lỗi của Nhã Nam, sau khi cân nhắc hồi lâu thì mua được em nó giảm 50%. Lúc mua cũng hơi lo sách bị thiếu trang hoặc khuyết điểm nào khác, nhưng tổng thể còn mới 95%, nội dung khiến Biển ưa thích nên mức độ hài lòng càng tăng lên.

Terry McCaleb là cựu đặc vụ FBI hơn 40 tuổi, đã ra khỏi ngành vì vấn đề sức khỏe. Chưa đầy một tháng sau cuộc phẫu thuật thay tim của ông, một vị khách không mời mà đến – cô Graciela Rivers – đã đến gặp ông để đề nghị ông tiến hành cuộc điều tra về cái chết của em gái cô. Gloria Torres – em gái của Graciela – bị bắn chết oan uổng khi đang mua kẹo trong cửa hàng. Ban đầu, McCaleb rất miễn cưỡng với vụ việc, vì ông vẫn đang trong giai đoạn điều trị nghiêm ngặt hậu phẫu, nhưng khi biết trái tim mà ông nhận được do chính Gloria đã hiến tạng, ông biết mình nhất định phải làm sáng tỏ vụ việc đã xảy ra với ân nhân gián tiếp của ông. Càng điều tra sâu, McCaleb càng vấp phải sự chống đối và bất hợp tác của các đặc vụ đảm trách vụ án, đồng thời cũng phát hiện ra không ít những lỗi tắc trách của họ. Trong tình trạng sức khỏe ngặt nghèo và hoàn cảnh khó khăn như vậy, Terry McCaleb biết mình chỉ có thể dựa vào ý chí và sức mạnh bản thân để đi tiếp con đường nguy hiểm và đau đớn này.

Không hiểu sao khi nhìn tên tác giả Michael Connelly, Biển cảm nhận một sự quen thuộc khó hiểu, trong khi sách của ông được dịch ra tiếng Việt chỉ mới có mỗi cuốn “Việc máu”. Bìa sách thiết kế đơn giản nhưng đủ ấn tượng, phù hợp với nội dung sách. Cốt truyện khá hay, diễn tiến của tình tiết và tâm lý nhân vật đều hợp lý. Nhịp điệu không quá giựt gân nhưng cũng đủ lôi cuốn để độc giả muốn đọc liên tục đến cuối. Phần dịch thuật tốt, chỉ có vài lỗi đánh máy, được biên tập khá kỹ và trình bày đẹp. Nghĩ lại thì từ trước đến giờ hình như Biển chưa từng thất vọng với sách trinh thám Nhã Nam.

Nhân vật chính Terry McCaleb có thể được xem như một hình tượng anh hùng trong thế giới bình thường nhưng không khiến độc giả cảm thấy quá “ảo”. Ông mang nhóm máu hiếm AB nên phải chờ đợi nhiều năm mới có được quả tim tương thích để cấy ghép. Ghép tim xong, ông tuân thủ nghiêm ngặt chế độ hậu phẫu, uống thuốc, đo nhiệt độ, không uống chất cồn, không hút thuốc… Có thể đó chỉ là bản năng sinh tồn, nhưng Biển đánh giá cao người nào biết quý trọng sinh mệnh chính mình + quý trọng những nỗ lực của người khác dành cho mình, không viện cớ này nọ để buông thả bản thân. Vết sẹo phẫu thuật còn chưa lành thì McCaleb đã dành hết tâm tư cho cuộc điều tra, nhiều lần dấn thân vào nguy hiểm, chịu đựng sự khinh miệt và sỉ nhục của những đồng nghiệp bất tài. Chỉ có một chi tiết khiến Biển phải bật cười nghĩ rằng tác giả đã xây dựng hình ảnh McCaleb quá hoàn hảo: ông biết thôi miên. Chuyện thôi miên này cũng khiến Biển biết thêm một điều (không rõ có chính xác ngoài thực tế không), đó là cảnh sát phải cân nhắc kỹ trước khi thôi miên nhân chứng, vì dù buổi thôi miên đó có kết quả tích cực hay tiêu cực thì nhân chứng đó cũng sẽ không được phép làm chứng trong các phiên tòa hình sự.

Nhân vật phản diện trong truyện không được khắc họa rõ nét lắm nhưng cũng đủ để đem lại không khí hồi hộp cho truyện. Kẻ khiến Biển ghét nhất lại là một người-được-xem-như-đồng-nghiệp của McCaleb. Biển đồng ý là ai cũng cần kiếm sống, Biển hiểu rằng thể hiện bản thân vốn là một trong những đặc tính bản năng của phái nam, thế nhưng công việc điều tra án mạng không phải là nơi để bộc lộ cái tôi, tuyệt đối không phải là nơi để ganh tỵ ghen ghét khi thấy người khác giỏi hơn mình. Điều quan trọng đối với những tay cớm tồi tệ đó không phải là trả lại công lý cho nạn nhân và cứu thoát nhiều người khác, mà là ỷ lại vào vị thế chỉ để tìm hư danh. Những kẻ như vậy góp phần khiến thế giới không thể tốt đẹp hơn.

Quyển “Việc máu” cũng có một ít phân đoạn về tình cảm lãng mạn (tương tự tiểu thuyết của Robert Dugoni), vừa đủ để dẫn dắt mạch truyện và thêm gia vị cho tổng thể nhưng không làm loãng không khí trinh thám. Gọn lại thì Biển rất hài lòng với quyển sách này.

(Sea, 24-8-2018)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét