(Nếu chỉ còn một ngày để
sống)
Tác giả: Nicola Yoon. Dịch
giả: Đỗ Hoàng Nguyên
Thể loại: Giống “Khi lỗi
thuộc về những vì sao”, tức là tình cảm nhẹ nhàng
Đánh giá: Xuất sắc, quá
dễ thương
Chào Người mà ai cũng biết
là ai đấy,
Hôm nay em đã gặp một
quyển sách khiến em cười suốt từng phút trong lúc đọc, và khi đọc xong tâm tình
em rất tốt. Vốn định đọc nó trong vòng 5 ngày nhưng có lẽ vì nội dung không
dài, nhiều trang trắng (chỉ có một hoặc vài dòng chữ) nên em đã đọc nó trong 4
tiếng. Sau khi xem bộ phim “Khởi nguyên kỳ diệu” – chuyển thể từ quyển sách này
– thì em mua sách nhưng vì nghĩ rằng mình đã biết nội dung nên chưa muốn đọc đến,
nhưng khi đọc thì em nhận ra sách và phim tuyệt vời như nhau. Em cảm thấy một sự
thôi thúc mãnh liệt muốn chia sẻ với Người suy nghĩ của em về quyển
“Everything, Everything” này.
Truyện kể rằng ngày nảy ngày nay có một cô bé
Madeline Furukawa Whittier 17 tuổi, bị mắc hội chứng SCID – mất khả năng miễn dịch
do gene bị khuyết tật, cả đời (tức là từ lúc sinh ra đến năm 17 tuổi) phải sống
trong một không gian vô trùng, sức khỏe được theo dõi sát sao bởi một người mẹ
bác sĩ và một cô y tá có con gái bằng tuổi Madeline. Cuộc sống bình thản trôi
qua như mặt hồ lặng sóng cho đến một ngày đẹp trời nọ, gia đình Madeline có
hàng xóm mới. Ngay cả khi hàng xóm mới chưa bước vào nhà thì Madeline đã có một
cuộc gặp-gỡ-bằng-mắt với Olly – cậu con trai của gia đình nọ. Chuyện gì phải xảy
ra đã xảy ra: hai cô cậu tìm được cách liên lạc qua email, và một thế giới sống
động rực rỡ mở ra cho Madeline. Cô gái 17 tuổi lần đầu cảm nhận được những rung
động lạ thường, và lần đầu cảm thấy băn khoăn về căn bệnh SCID khiến cô luôn bị
cầm tù trong chính ngôi nhà của mình.
Em không biết tác giả
Nicola Yoon có cố ý không, nhưng cách đặt địa chỉ email của hai nhân vật chính
rất thú vị: Madeline bị bệnh về gene, email của Olly là genericuser, đọc hơi giống
“rescue” (chữa lành, giải cứu) >> suy ra Olly là “người chữa lành gene” của
Madeline. Tuy đã xem nhiều lần bộ phim chuyển thể từ sách nhưng phải công nhận
em tận hưởng được từng khoảnh khắc khi đọc quyển sách này. Cách viết của tác giả
rất hài hước, truyện tình cảm nhẹ nhàng nhưng không hề sến hoặc nhạt nhẽo, câu
chữ ngắn gọn nhưng ý vị sâu xa, diễn tả tâm lý nhân vật một cách thấu đáo. Xen
lẫn trong truyện là những nét vẽ minh họa trắng đen rất đẹp, dễ thương và gây
cười.
Nhân vật đáng thương nhất
trong truyện là mẹ của Madeline, sau cái chết của chồng và con trai, bà ấy đã bị
tổn thương tâm lý nghiêm trọng dẫn đến việc bảo bọc con gái quá mức. Tình
thương sai trái có thể gây nên những hậu quả đau đớn khủng khiếp và dai dẳng.
Khi phát hiện ra sự thật, Madeline không mất nhiều thời gian để chấp nhận và thỏa
hiệp. Nếu là em, em không thể cư xử được như cô ấy. Dẫu biết nếu cố chấp không
tha thứ thì chỉ làm khổ bản thân và người thân nhưng có lẽ em sẽ mất rất nhiều
thời gian – có thể là cả đời – để tập buông bỏ được những oán niệm. Người cũng
thấy phản ứng của em khi bị ngăn cấm không được gặp Người rồi đó. Nào giờ em tự
hào mình là cô gái ngoan, nhưng sau khi đọc “Everything, Everything” thì em cho
rằng Madeline Whittier còn ngoan hơn em!
“Chuyện gì xảy ra nếu
anh nói thật với bố mẹ?”
“Họ sẽ bắt anh phải lựa
chọn. Và anh sẽ không chọn họ”.
“Có lẽ trưởng thành đồng
nghĩa với làm những người ta yêu thương thất vọng”.
Hôm nay Mẹ em nhắc đến một
người họ hàng đã từng rất cưng chìu em lúc còn bé xíu, tự dưng em trả lời rằng
“Nếu khi con lớn lên mà người ấy vẫn cưng chìu, vẫn chấp nhận bản chất của con,
thì đó mới là yêu thương và thấu hiểu thật sự”.
“Everything, Everything”
có nói đến “hội chứng rối loạn bao tử do bươm bướm” khiến em bật cười nghĩ đến
bộ phim “Yes or No” phần 1. Người biết không, khi Người nhìn em chăm chú, em
cũng bị hội chứng rối loạn bao tử do bươm bướm đó. Đọc xong quyển này, em cũng
học được một số câu chào hỏi bằng tiếng Hawaii rất dễ nhớ, chẳng hạn như
__ Aloha = Xin chào / Tạm
biệt
__ Mahalo = Cảm ơn
__ Mahalo nui loa = Cảm
ơn rất nhiều
Ngoài ra còn có một cái
tên cực kỳ dài của một loại cá mà em không viết ra ở đây đâu, nếu Người muốn biết
thì hãy đến gặp em để mượn sách đọc.
Em thắc mắc vì sao một
quyển sách có nội dung rất hay, bìa rất đẹp, trình bày và in ấn đẹp thế này mà
lại thường xuyên bị bán trong những hội sách giảm giá. Lẽ ra một câu chuyện thơ
mộng, hài hước, tích cực, nhân văn như thế phải được nhiều mọt sách săn đón và
trân trọng. Ngày nào đó nếu có cơ hội, em rất mong được ngồi bên cạnh Người (hoặc
ngồi trong lòng Người cũng được) để cùng đọc quyển “Everything, Everything”, rồi
cùng xem bộ phim chuyển thể từ truyện, vừa cười cùng nhau vừa cảm nhận dòng suối
ngọt ngào mát rượi nhẹ nhàng len lỏi trong tim. Nếu có thể trải qua quãng thời
gian như vậy cùng Người, em tin rằng đó sẽ là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất
trong đời em.
(Sea, 15-9-2018)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét