lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Tư, 12 tháng 9, 2018

Review sách: Người làm vườn đêm



Tác giả: Jonathan Auxier. Dịch giả: Phương Anh
Thể loại: Văn học kỳ ảo, thiếu nhi. Đánh giá: Hay tuyệt

Ngày Hè, tháng Gió, năm Hoa
Chào em,
Mỗi cuối tuần đều thấy em đi ngang và ghé vào nhà sách bên kia đường, đứng hàng giờ ở kệ văn học nước ngoài, đọc hết cuốn này đến cuốn khác, tôi đã biết em là một kẻ nghiện sách. Em không có nhan sắc rực rỡ khiến người khác phải quay nhìn, nhưng kiểu mỉm cười mà như không cười thể hiện phong thái tự tin của em cộng với vẻ sâu lắng trong ánh mắt khiến tôi chú ý. Tôi nghĩ sẽ rất thú vị nếu được trò chuyện với cô gái bí ẩn này, nên tôi quyết định làm quen bằng cách gửi đến em một quyển sách đẹp đẽ chứa đựng một câu chuyện kỳ lạ, đó là quyển “Người làm vườn đêm” của Jonathan Auxier.

Bối cảnh mở đầu cho những sự việc xảy ra trong câu chuyện này là Nạn Đói Lớn ở Ireland từ năm 1845 đến năm 1852, hàng trăm ngàn người rời khỏi Ireland để tìm công việc và thực phẩm. Họ lên tàu để đến Anh và sau đó đến Bắc Mỹ. Cô bé Molly 14 tuổi cùng cậu em trai Kip 11 tuổi đã mất cha mẹ trong một chuyến đi như vậy. Hai chị em tìm đến nhà Windsor để ở lại như những quản gia kiêm giúp việc. Molly đi chợ, làm bếp, lau dọn nhà cửa và chăm sóc Penny - cô con gái út của gia đình Windsor, còn Kip, bất chấp một chân bị tật phải chống nạng, cậu bé bị buộc phải ngủ ở chuồng ngựa, chăm sóc ngựa và làm vườn. Họ nhanh chóng khám phá ra có một điều xấu xa hắc ám đang bao trùm ngôi nhà và những con người bên trong, nhưng thế lực đen tối đó lại có sức hấp dẫn khó lường, đến nỗi chính Molly cũng từ từ bị cuốn theo.

Theo quan sát của tôi, em là một cô gái mê truyện trinh thám, nên tôi tin em sẽ thích bầu không khí kỳ ảo và những chi tiết bất ngờ, thỉnh thoảng có phần đáng sợ trong quyển sách này. Hoàn toàn không phải là khoác lác khi tôi nói mình đã đọc qua hàng ngàn quyển sách, và tôi phải công nhận tác giả Jonathan Auxier là một người kể chuyện xuất sắc. Ông ấy vốn là giáo sư dạy chuyên ngành văn học thiếu nhi tại Mỹ mà. Những quyển sách của ông tuy viết cho thiếu nhi nhưng đã chiếm được lòng yêu thích của một kẻ không còn trẻ như tôi. Tôi nghĩ độ tuổi có thể đọc sách của ông ấy dao động từ 10 đến 40, nên một người không thích truyện thiếu nhi như em vẫn có thể đọc. Nếu đọc xong mà em không thích thì tôi sẽ đền bù bằng cách dẫn em đi xem cái cây ma quái đã được đề cập đến trong quyển sách này.

Tổng thể câu chuyện rất hay, hai phân đoạn tôi thích nhất là đoạn viết về cách ứng phó với quái vật dưới gầm giường, và đoạn cậu bé Kip phản ứng khi cây nạng bị ném xuống sông. Cây nạng được đặt tên là “Can Đảm”, có lẽ là một cách để người dùng nó luôn tự nhắc nhở mình phải can đảm. Trong khả năng của mình, tôi cũng muốn tặng em một vật gì đó có thể mang theo bên người, đặt tên là “Yêu Thương”, để bất cứ khi nào em nhìn / chạm / nghĩ đến vật đó, em đều nhớ rằng mình đang được yêu thương.

Tôi trích một đoạn cho em đọc thử nhé: “Tiếng bước chân ____ Khi nghe thấy âm thanh này, Molly chẳng muốn gì hơn là vùi đầu dưới chăn và bịt tai lại. Nhưng cha mẹ cô không nuôi dạy cô như thế: Cha mẹ cô tin rằng nếu nghi ngờ có một con quái vật đang trốn dưới gậm giường, ta nên bò xuống để xác nhận điều đó. Và nếu may mắn phát hiện thấy đúng là có một con quái vật đang ở dưới đó – răng nanh nhỏ máu, mắt đỏ long sòng sọc – ta nên nhanh chóng mang cho nó một cái chăn và một bát sữa ấm, để nó không bị cảm lạnh. Nghĩ đến lời dạy đó, Molly choàng khăn lên người và đi lên tầng để tìm kẻ đã để lại dấu chân”.

Quyển “Người làm vườn đêm” không quá dày cũng không quá mỏng, cầm rất vừa tay, độ dài của truyện và tình tiết truyện được xây dựng hợp lý. Với bìa sách ma mị, phần trình bày đẹp, chữ in to rõ, tôi cho rằng em sẽ hài lòng với quyển sách này. Khi đọc xong, nếu muốn trò chuyện với tôi về nội dung sách (thật ra là tôi muốn trò chuyện với em), em hãy cầm theo “Người làm vườn đêm”, đi đến cây cầu màu trắng đối diện hiệu sách quen, bước 20 bước dọc theo con đường lát đá dưới hàng cây rồi mỉm cười nhìn xuống mặt nước, em sẽ nhìn thấy tôi.

Ký tên: Thần Sông

(Review & Photo by Sea, 12-9-2018)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét