lovely dog's work-art

lovely dog's work-art
Sống thế nào để có thể mỉm cười với nhau, & sau khi xa nhau rồi cũng có thể mỉm cười một mình. . .

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018

Review truyện: Ma Đạo Tổ Sư



Tác giả: Mặc Hương Đồng Khứu. Editor: Carmen
Thể loại: Tiên hiệp, Đam mỹ, Huyền huyễn, Trọng sinh, Cổ đại
Đánh giá: Ngọt ngào, xúc động, tuyệt vời, đáng ngưỡng mộ

Mấy ngày nay ta đang luyện bộ truyện Ma Đạo Tổ Sư. Biết đến bộ truyện này do xem vài clip đam mỹ trên Youtube rồi tình cờ thấy tựa đề của nó, tò mò tìm truyện đọc thử, lôi cuốn đến nỗi ta phải ngưng giữa chừng bộ Đế Vương Công Lược để chuyển sang đọc hết một trăm mười mấy chương của MĐTS. Tính đến nay thì MĐTS là bộ đam mỹ hay nhất và xúc động nhất ta từng đọc trong cuộc đời mọt sách của mình.

Ngụy Anh – Ngụy Vô Tiện: hắn
Lam Trạm – Lam Vong Cơ: y
Vì rất ưa thích bộ truyện này nên ta chọn cách phát biểu cảm nghĩ chứ không review, tuy nhiên để không spoil một câu chuyện lý thú thế này, ta sẽ cố gắng cẩn trọng khi viết, không để lộ bất kỳ yếu tố bất ngờ nào, để chúng sinh lục giới khi đọc vẫn có thể thưởng thức toàn bộ câu chuyện.

Truyện kể về quãng đời lẫy lừng của Ngụy Vô Tiện từ lúc sinh ra đến khi tương đối ổn định cuộc sống. Hắn là đại đệ tử của Vân Mộng Giang thị, là bằng hữu kiêm huynh đệ kết nghĩa của Giang Trừng – công tử Giang gia. Cả nhóm gồm Ngụy Vô Tiện, Giang Trừng, Nhiếp Hành Phong, Kim Tử Hiên cùng đến học ở Vân Thâm Bất Tri Xứ thuộc Cô Tô Lam thị. Từ năm 14;15 tuổi, Ngụy Vô Tiện đã thường trêu chọc Lam Vong Cơ – Lam Nhị công tử. Lam Vong Cơ dù bên ngoài luôn tỏ ra lạnh lùng nhưng ai tinh ý đều có thể nhận thấy y hết sức chú ý đến Ngụy Vô Tiện, luôn trực tiếp hoặc gián tiếp bảo vệ hắn. Giang hồ không bình yên lâu dài, các đại gia tộc thế lực rộng lớn vậy mà vẫn bị chèn ép bởi Kỳ Sơn Ôn thị. Sóng gió nổi lên, Vân Thâm Bất Tri Xứ bị đốt, Vân Mộng Giang thị bị diệt, Giang Trừng mất cha mẹ, Ngụy Vô Tiện bị ném vào Loạn Táng Cương, thay vì chết thì sa chân vào ma đạo, trở thành Lăng Di lão tổ nổi danh tà mị. Người mà hắn không tiếc tính mạng hết lòng phụng sự - Giang Trừng - huynh đệ tốt của hắn, lại căm thù hắn vì nhiều lý do, dẫn đầu các gia tộc đến Loạn Táng Cương tiêu diệt Ngụy Vô Tiện. Tưởng rằng đã hồn phi phách tán, 13 năm sau, hồn phách Ngụy Vô Tiện được triệu hồi, sống lại trong thân thể của Mạc Huyền Vũ – nhị công tử điên khùng vô dụng của Mạc gia. Trong thân xác Mạc Huyền Vũ, Ngụy Vô Tiện từng bước xoay chuyển tình thế, dùng năng lực của cả hai kiếp tạo lập cho mình cuộc đời mới. Điều may mắn và kỳ lạ nhất là quan hệ giữa hắn và Lam Vong Cơ trở nên hoàn toàn khác kiếp trước, tương thân tương ái khiến người khác phải ngưỡng vọng.

Đã đọc qua nhiều truyện đam mỹ đến nỗi ta không đếm xuể, nhưng ta kết luận Ma Đạo Tổ Sư là bộ đam mỹ hay nhất ta từng đọc. Có lẽ nhiều người cũng thấy nó hay nên MĐTS có cả fanpage, đã được chuyển thể sang hoạt hình và truyện tranh. Ta sợ khó mà chuyển thành phim người thật đóng (vì vấp phải kiểm duyệt nên toàn là hint, coi không mãn nhãn) nên hy vọng nếu có thể thì sẽ được chuyển thành hoạt hình 3D, kiểu như Mộ Vương Chi Vương. Không biết lúc xuất bản sách giấy thì sẽ sắp xếp các chương chính và phiên ngoại như thế nào, nhưng bản mà ta đọc thì xen kẽ giữa quá khứ và hiện tại, các đoạn quá khứ khá dài và ngược tâm nên khi nắm được quy luật rồi thì ta tìm các đoạn hiện tại đọc trước, quá khứ đọc sau. Khi viết bài này thì còn mười mấy cái phiên ngoại đang để dành từ từ nhấm nháp.

Khi đọc các bộ đam mỹ của Nhĩ Nhã, ta thường bỏ dở vì rơi vào cảm giác ghen tỵ với thụ. Gần đây ta đọc 1 truyện đam mỹ tựa là “Tình yêu tìm đến” của tác giả Lai Tự Viễn Phương, tựa truyện tuy đậm chất ngôn tình nhưng thụ rất mạnh mẽ tài giỏi, truyện cũng cung cấp rất nhiều kiến thức kinh doanh và đối nhân xử thế. Ngụy Vô Tiện trong “Ma Đạo Tổ Sư” là nhân vật thụ chẳng những ta không thể ghen tỵ mà còn thích hắn nhất. Hắn tài giỏi mạnh mẽ, vì bị người hãm hại mà buộc phải dựa vào ma đạo tìm đường sống, tìm đường báo thù. Bị miệng lưỡi người đời mắng chửi bằng những câu từ tồi tệ nhất nhưng bản chất hắn vô cùng có tình có nghĩa, thuộc loại người hướng ngoại, tính cách như nắng sớm ấm áp, phong lưu tiêu sái nhưng không đánh mất nghĩa khí trung liệt. Người như Ngụy Vô Tiện xứng đáng được Lam Vong Cơ yêu, được bọn tiểu bối kính trọng. Điều duy nhất ta không thích ở hắn là kiểu ăn nói tươm tướp, nói hết cả phần Lam Vong Cơ, thời khắc riêng tư nhạy cảm cũng bị lời nói kinh khủng của hắn phá hư (không biết là phá hư hay tăng tình thú!)

Truyện được kể dưới góc nhìn của Ngụy Vô Tiện nhưng vì Lam Vong Cơ là công nên cũng không thiếu đất diễn. Đây là một trong những lần ta đọc đam mỹ mà không nảy sinh cảm giác mê muội đối với công, chỉ tấm tắc khen ngợi phong độ và sức mạnh của y. Nhìn Lam Vong Cơ bề ngoài lãnh tĩnh, có vẻ tuân theo nguyên tắc một cách quá đáng nhưng ngay từ rất trẻ, hắn đã có cảm tình sâu sắc với Ngụy Vô Tiện, chịu biết bao đau thương để bảo hộ đối phương. Ngụy Vô Tiện mất mạng qua một kiếp rồi sống lại, Lam Vong Cơ càng làm đủ mọi cách để che chở nâng đỡ hắn, thái độ bao dung ngọt ngào đến mức ê răng: đối phương thích ăn gì hắn đều mua, thích quậy phá gì hắn đều tình nguyện thành đồng bọn, thậm chí đưa cả túi tiền cho Ngụy Vô Tiền xài. Đọc những đoạn này, ta có chút khoái chí nhận ra ta cũng vậy (tức là được sủng như Ngụy Vô Tiện __ (ối ta đây là đang khoe khoang sao?!). Ấn tượng mạnh nhất của ta với Lam Vong Cơ là khi y dùng một tay nâng chiếc quan tài gỗ bên trong có 2 tử thi, trên quan tài đậy bằng pho tượng Quan Âm không hề nhỏ, đứng trên tượng Quan Âm là Ngụy Vô Tiện, thế mà Lam Nhị ca ca một tay nâng toàn bộ lên, mặt không đổi sắc, tay kia điều khiển 7 cây đàn, dùng dây đàn phong ấn quan tài lại. Dù biết chỉ là hư cấu nhưng tâm ta vẫn trầm trồ cảnh tượng đó, nếu được nhìn thật chắc cả đời không quên!

Đọc truyện này, ta có một suy nghĩ viễn vông là muốn luyện cho mình tính cách tươi sáng như Ngụy Vô Tiện, đi đến đâu chỉ cần lời nói nụ cười là có thể thắp sáng không gian, làm đẹp phong cảnh (!!!), nhưng đồng thời ta cũng muốn mình lãnh tĩnh ít nói như Lam Vong Cơ, một thân bạch y băng thanh ngọc khiết, tóc dài tung bay, cốt cách tiên lữ nhưng ra tay tràn đầy sức mạnh! Ta đúng là mơ tưởng hoang đường vô vị nhỉ. Trong truyện có lời của nhân vật phản diện Kim Quang Dao nói về nữ nhân đọc nhiều sách: “Nữ nhân đọc qua sách, luôn tự cho mình hơn những nữ nhân khác, yêu cầu rất nhiều, không thực tế, lại tưởng tượng đông tây, phiền toái nhất”. Nếu không biết tác giả Mặc Hương Đồng Khứu là nữ, có lẽ ta sẽ cho rằng tác giả đang buông lời khinh miệt nữ nhân yêu sách (nhưng không thường yêu sách) như ta. Đòi luyện được phong thái vừa giống Lam Trạm vừa giống Ngụy Anh, chắc ta trở thành đa nhân cách luôn, hoặc đơn giản hơn là mang nhiều mặt nạ, như vậy không tốt chút nào!

“Ma Đạo Tổ Sư” có phần chính truyện 113 chương, lần đầu ta đọc một bộ đam mỹ cổ đại dài như thế mà không có thời khắc nào cảm thấy buồn ngủ, thành thật ngẫm lại thì cũng không bỏ chương, chỉ lướt nhanh những đoạn quá ngược tâm. 113 chương mà chỉ có nửa chương có cảnh nóng tới nơi tới chốn, vậy mà truyện không hề chán. Một số truyện đam mỹ ta từng đọc qua có cảnh nóng ngay từ chương 2 nhưng ta thấy ngoài cảnh nóng ra thì chẳng còn gì khác để học hỏi. Biết rằng tình dục xuất phát từ tình yêu đã thăng hoa nhưng ta không thích thể loại tiền dâm hậu ái (dịch thô lỗ là hiếp trước yêu sau). MĐTS có thể xem như truyện kiếm hiệp truyền kỳ kiêm ngôn tình, những cảnh trừ gian diệt bạo và tài trí của nhân vật được nhấn mạnh, những lời lẽ diễn tả tình cảm rất ít nhưng không hiểu sao chúng khiến ta cảm thấy xúc động sâu xa. Dù có những giây phút hồ đồ bối rối nhưng Lam Vong Cơ và Ngụy Vô Tiện kiểu như chân mệnh ái nhân trời định, thâm tình chỉ cần cảm nhận chứ không cần nhiều lời.

Tác giả Mặc Hương Đồng Khứu chắc chắn là lớp hậu bối sinh sau đẻ muộn, nhưng cá nhân ta cho rằng nàng ấy đã viết nên một tác phẩm xuất sắc có thể sánh ngang hoặc vượt hơn cả những tác phẩm của tiền bối Kim Dung. Cốt truyện hấp dẫn; tình tiết đan xen phức tạp qua nhiều thế hệ, qua 2 kiếp sống nhưng không hề rối; thấu hiểu tâm lý nhân vật; xây dựng tình tiết hợp lý; không hề kéo dài lê thê. Một nữ tác giả trẻ có thể viết nên tác phẩm như vậy thật khiến ta ngưỡng mộ.

Ta thật vui vì đã quyết định đọc “Ma Đạo Tổ Sư”, càng vui hơn vì còn mười mấy cái phiên ngoại chưa đọc. Có lẽ ta sẽ đọc lại lần nữa để thấm rõ và nhớ kỹ cốt truyện hơn. Nghe nói bộ truyện này sẽ được xuất bản sách giấy, nhưng ta nghĩ mình sẽ không lưu trữ sách giấy. Điều gì ta đã quá ưa thích thì sẽ được khắc sâu trong các nếp nhăn của vỏ não, không cần mua sách giấy về rồi để đó hiếm khi đọc lại. Gọn lại là ta rất rất rất thích truyện này ^^

(Sea, 23-9-2018)

1 nhận xét:

  1. Tui cũng mới đọc xong truyện này, vừa đọc truyện, song song xem Trần Tình Lệnh.
    Quả thực khi mới đọc (tui vốn cực kì dị ứng mấy truyện kiếm hiệp, tu tiên dài thòng của Trung Quốc), tui hơi rối khi mà truyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại, nhưng chả hiểu sao càng đọc lại càng cuốn :D
    Tui cũng là một đứa thích đọc truyện, đọc sách và sau khi đọc bộ này từ 1 web dịch thì cũng đang định đọc lại trên Watpad xem có khác biệt gì không :D
    Đọc 2 review của đồng chí xong lại thấy muốn đọc lại luôn để nghiền ngẫm vì lần 1 đọc đang mải nên hơi nhanh á :D

    Trả lờiXóa