Tác giả: Honda Tetsuya.
Dịch giả: Trần Phương Hằng
Thể loại: Trinh thám Nhật.
Đánh giá: 7.5/10
Mua quyển “Dâu đêm đoạt
mệnh” từ đầu năm 2018 nhưng nhìn bìa sách sợ truyện thuộc thể loại kinh dị nên
chần chừ mãi không đọc, nhân dịp nói đến Dâu Tây với một bạn trên hội 4T nên gần
cuối năm lấy sách ra đọc luôn ngay dịp Halloween.
Một thi thể được phát hiện
ven bờ hồ câu cá thuộc Tokyo, ban điều tra án mạng của Himekawa Reiko lãnh nhiệm
vụ hợp tác với cảnh sát các đội khác để xử lý vụ án. Reiko là một nữ cảnh sát
xinh đẹp, có trực giác thiên bẩm trong việc điều tra tội phạm nên nhiều lúc bị
đồng nghiệp nam ác cảm, bên cạnh đó cũng có vài người buông lời tán tỉnh nhưng
cô vẫn muốn tập trung cho sự nghiệp cảnh sát. Qúa trình điều tra tuy diễn tiến
chậm nhưng nhờ trực giác của Reiko nên đã có bước đột phá, phía cảnh sát nhận
ra rằng vụ án mà họ đang đối mặt là một vụ án lớn và rất đáng sợ.
Tuy muốn kể thêm vài sự
việc vào phần tóm tắt truyện nhưng như vậy sẽ spoil, làm mất cảm giác bất ngờ của
bạn đọc khác nên Biển chỉ tóm tắt hơi thiếu muối như vầy. Cần nói liền rằng “Dâu
đêm đoạt mệnh” không phải truyện trinh thám kinh dị nên những mọt nhát gan có
thể đọc thoải mái. Truyện được chia thành 5 chương, trong mỗi chương gồm nhiều
phần, mở đầu của mỗi chương gợi liên tưởng đến quyển Zoo của Otsuichi nhưng đỡ
đáng sợ hơn nhiều. Cách viết của tác giả khiến ban đầu Biển cho rằng có thể đoán
ra hung thủ, nhưng sau đó lại mơ hồ không biết hung thủ là nam hay nữ! Vài
chương đầu hơi chậm, ngay lúc Biển đang lo rằng mình đọc trúng một quyển trinh
thám buồn ngủ thì tình tiết có chuyển biến, trở nên lôi cuốn hơn. Đầu truyện có
cảnh cảnh sát và bác sĩ pháp y vừa ăn vừa nói chuyện thi thể, gợi liên tưởng đến
bộ phim Pháp Y Tần Minh, công nhận những người đó có cái đầu thép và thật chuyên
nghiệp trong công việc, chỉ thoáng nghĩ đến thôi thì Biển đã thấy mất khẩu vị
trầm trọng.
Tâm lý căng thẳng khi đọc
quyển sách này không phải do các vụ án trong truyện, mà do cảm giác oán ghét đối
với nhân vật. Nhân vật đáng ghét nhất trong “Dâu đêm đoạt mệnh” là một kẻ thuộc
phe chính diện, vừa đọc Biển vừa nghĩ sao lão ta không bị kẻ sát nhân bắt và giết
cùng hình thức với nạn nhân luôn. ____ Nữ chính Himekawa Reiko là trợ lý thanh
tra kiêm tổ trưởng cảnh sát, cô là một người có tài năng và rất cố gắng trong
công việc của mình nhưng đôi lúc vẫn nhẹ dạ và không biết cách đối phó với đàn
ông. Là một phụ nữ Châu Á có ngoại hình xinh đẹp, tuổi gần 30 mà chưa lấy chồng,
làm trong một ngành có nhiều nam giới, lại còn làm rất tốt công việc của mình,
Reiko không tránh khỏi bị làm phiền, bị ghen ghét bởi những đồng nghiệp kém
tài, thô lỗ. Mỗi khi Reiko xuất hiện, Biển lại mơ mộng đến Amelia Sachs và sự mạnh
mẽ của cô nàng tóc đỏ ấy.
Đây là lần đầu đọc truyện
Nhật mà Biển không nhớ nổi tên nhân vật, trong truyện hầu như tên họ của ai
cũng có 8 âm (phiên âm Romaji), các đội cảnh sát khác địa phương lại hợp tác
làm việc với nhau nên số lượng nhân vật càng tăng lên, đọc mà nhớ đến nhóm điều
tra ít người nhưng rất hiệu quả của Linlcon Rhyme. Lúc đọc “Thánh giá rỗng”, Biển
tưởng rằng tên nhân vật đã khá khó nhớ, nhưng đến quyển “Dâu đêm đoạt mệnh” thì
Biển mặc kệ luôn, chỉ cần nhìn mặt chữ để biết ai là ai (kiểu như biến chữ
thành ký hiệu để nhìn!)
Yếu tố trinh thám trong
truyện khá mới lạ, có lẽ vì vậy mà truyện được nhiều giải thưởng, được quay
thành phim và chuyển thể thành truyện tranh. Truyện phần nào khắc họa khía cạnh
tối tăm bạo lực trong xã hội Nhật, tâm lý biến thái đôi lúc đáng thương của những
con người bị hành hạ đến đường cùng và phản ứng bằng cách biến thành ác quỷ. Truyện
cũng đề cập đến cách phân chia thứ bậc trong ngành cảnh sát ở Nhật, đến việc cảnh
sát dùng tiền riêng để mua thông tin cần thiết cho vụ án.. Đọc truyện trinh
thám từ nhiều nền văn hóa thì thấy rằng ở đâu cũng vậy, khi điều tra án mạng,
bên cạnh những người gắng sức tìm ra hung thủ để trả lại công bằng cho nạn nhân
thì cũng có những tay cớm bẩn chỉ quan tâm đến thành tích lợi lộc, cư xử ăn nói
rất gợi đòn, gièm pha đồng nghiệp một cách ác ý…
Đánh giá cá nhân thì Biển
không thích “Dâu đêm đoạt mệnh” cho lắm, vì không thích cách nhân vật chính bị “hành
hạ”, cũng không thích cách cô ấy đối phó với những sự “hành hạ” đó. Ngẫm kỹ lại
thì truyện cũng không truyền tải thông điệp nhân văn nào, duy chỉ có lý do khiến
Reiko muốn trở thành cảnh sát thì khiến Biển khá cảm động. Sách khổ nhỏ nhưng
khá dày, trình bày sạch đẹp, văn phong minh bạch, dịch tốt, không có lỗi chính
tả hoặc lỗi in ấn nào. Truyện thích hợp với độc giả thích phong cách hiện thực
và không đòi hỏi nhiều yếu tố lãng mạn khi đọc trinh thám.
(Sea, 1-11-2018)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét