Tác giả: A.G.Riddle. Dịch
giả: Lê Minh Đức
Thể loại: Trinh thám,
khoa học viễn tưởng
Đánh giá: Đọc được
Định để dành cuốn này đến
đầu tháng 12 mới đọc nhưng không kiềm lòng được trước vẻ đẹp của bìa sách nên đọc
luôn.
Katherine Warner là bác
sĩ đứng đầu Trung tâm nghiên cứu và điều trị cho trẻ em tự kỷ tại Jakarta
(Indonesia). Ngày nọ, khi kết quả thí nghiệm cho thấy cô đã đạt được bước đột
phá trong công việc của mình thì Trung tâm nghiên cứu bị tấn công, hai đứa trẻ
bị bắt cóc, bản thân cô không những không được bảo vệ mà còn bị cảnh sát xem
như nghi phạm. David Vale là trưởng đơn vị Jakarta thuộc tổ chức Tháp Đồng Hồ -
một tổ chức chống khủng bố phi chính phủ hoạt động hiệu quả nhất trên toàn thế
giới. David và nhóm người ít ỏi của anh đã phát hiện một âm mưu khủng bố toàn cầu,
đe dọa sẽ tiêu diệt hàng triệu nhân mạng. Kate Warner và David Vale có liên
quan gì đến nhau và họ có thể làm gì để cứu chính mình đồng thời vãn hồi cục diện
tăm tối này của loài người?
Sách khổ lớn và dày 590
trang, bìa vô cùng đẹp, lẽ ra phải là một ấn phẩm đem lại 130% mãn nguyện nhưng
vì cách viết chưa được hấp dẫn lắm nên thú thật là Biển có chút thất vọng. Phần
mở đầu và vài chục chương đầu khiến Biển nghĩ đến sự kết hợp giữa tiểu thuyết
Dan Brown, tiểu thuyết Harry Dolan và bộ phim G.I.Joe. Thay vì những đoạn viết
về biểu tượng và tôn giáo như trong sách của Dan Brown thì “Gene Atlantis” chứa
đựng rất nhiều kiến thức hàn lâm về di truyền học và tiến hóa. Có lẽ vì không
hiểu rõ những đoạn đó, thêm nữa là chúng thường được chèn vào giữa các cuộc đối
thoại rất dài khiến Biển không đọc nổi, đành phải lướt. Dù có bị chê cười thì
Biển cũng phải nói rằng tuy rất nghiêm túc tập trung nhưng đọc hơn nửa quyển
sách mà Biển vẫn chưa hiểu rõ nó đang nói về vấn đề gì :(
“Loài người là kẻ sát
nhân hàng loạt kinh khủng nhất mọi thời đại. Con thử nghĩ mà xem: chúng ta được
lập trình để tồn tại. Ngay cả tổ tiên xưa kia của chúng ta cũng bị thôi thúc bởi
bản năng này, đủ để nhận ra rằng người Neanderthal và người Hobbit là những kẻ
thù nguy hiểm. Có thể họ đã giết hàng chục loài khác trong họ Homo. Và cái di sản
đáng hổ thẹn đó đã tồn tại đến tận ngày nay. Chúng ta tấn công bất kỳ thứ gì
khác biệt, bất kỳ thứ gì chúng ta không hiểu, bất kỳ thứ gì có thể thay đổi thế
giới, môi trường của chúng ta, giảm bớt cơ hội sống sót của chúng ta. Phân biệt
chủng tộc, chiến tranh giai cấp, phân biệt giới tính, Đông đấu với Tây, Bắc đấu
với Nam, tư bản và cộng sản, dân chủ và độc tài, Hồi giáo và Thiên Chúa giáo,
Israel và Palestine, tất cả đều là những mặt khác nhau của cùng một cuộc chiến:
cuộc chiến vì một loài người đồng nhất, kết thúc mọi khác biệt giữa chúng ta.
Đó là cuộc chiến chúng ta đã bắt đầu cách đây rất lâu và đã chiến đấu từ đó đến
giờ”.
Yếu tố trinh thám – hành
động trong truyện cũng đủ ly kỳ hồi hộp nhưng còn nhiều điểm vô lý. Đây là một
câu chuyện khoa học giả tưởng nên độc giả phải sẵn sàng chấp nhận những sự kiện
khác biệt và vượt xa lẽ thông thường. Tuy nhiên, xét về chất giả tưởng thì cá
nhân Biển cho rằng “Gene Atlantis” không cuốn hút bằng “Cuộc thám hiểm vào lòng
đất”của Jules Verne hoặc “Trạm tín hiệu số 23” của Hugh Howey. ____ Diễn tiến truyện được đan xen giữa hiện tại và
quá khứ, đôi lúc đoạn quá khứ được viết khá dài, lại xen lẫn thêm “quá khứ của
quá khứ” khiến câu chuyện hơi bị loãng.
Tính cách nhân vật được
miêu tả vừa giống người bình thường vừa có tính chất “anh hùng”: nam chính can
đảm + hài hước trong cả những tình huống oái ăm nguy hiểm nhất; nữ chính tuy
cũng giỏi giang nhanh nhẹn nhưng vẫn là một nữ bác sĩ yếu đuối không được đào tạo
gì về kỹ năng chiến đấu. Khi đọc hết chương 25, Biển có một phút mặc niệm cho tất
cả những người dũng cảm đã hy sinh để bảo vệ hòa bình thế giới. Nghe thì có vẻ
mông lung xa vời nhưng ai đọc cuốn này sẽ hiểu Biển muốn nói gì. Ở đầu truyện
khắc họa một hình ảnh người thi hành công vụ ở Jakarta rất tồi tệ và quan liêu,
không biết liệu cuốn này có được bán ở Indonesia không..
Cuối sách có phần nhắn gửi
của tác giả, đọc xong thấy thông cảm và muốn viết review ca ngợi thêm một chút
nhưng Biển chỉ có thể viết những gì mình nghĩ chứ không thể tự dối lòng. So với
bộ sách Dị Chủng – Tàn Thế thì Biển thấy “Gene Atlantis” không lôi cuốn bằng và
chắc sẽ không mua những quyển tiếp theo của bộ này.
(Sea, 24-10-2018)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét